Đến
một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời rằng
không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại chính nhờ sự biến đổi ấy
mà chúng ta có những điều mới mẻ tinh khôi.
Đến
một lúc, mọi giông tố mịt mùng không che nổi sự bừng sáng của con tim
và mọi khổ đau buồn tủi không đánh gục được niềm lạc quan tiềm ẩn trong
một tinh thần.
Chúng ta sống
quá lâu trong thành kiến và định kiến hẹp hòi cùng với lòng kiêu mạn
đứng chen chân trong một ngôi nhà bản ngã; đến một lúc, chúng ta cần
phải bước ra khỏi cửa để được ngắm nhìn toàn bộ sự mênh mông và bát ngát
của đất trời.