tag:blogger.com,1999:blog-68822613785611116922024-03-21T06:19:17.290-07:00Hướng Thiện SƯU TẦM NHỮNG LỜI HAY, Ý ĐẸP TRONG NHỮNG MẪU CHUYỆN.
Liên lạc xin vui lòng email đến:
Phan Chuẩn theo địa chỉ email: chuan_p_2000@yahoo.com .
Xin cảm ơn quý vị .Unknownnoreply@blogger.comBlogger131125tag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-27883385199401227022017-12-19T10:56:00.004-08:002024-03-20T19:33:49.424-07:00CÂU CHUYỆN VỀ NHÀ HẢO TÂM DẤU MẶT<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
</div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;"><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJ1-yEOyZTAfu7FnecaQnndDcHNHNoWLpcdgye1WTl5x98GOSJaOljjbhKW4kt6nc3D2FxmUTP1Xl4r2L4e2-2xVYxM_qvD0LHSN1Q0TngGHkJoLi9hYcnibkh0xY-IestSbKSZuhUJMztP3ArF2-00tgRDaWPYZWCNCftL95WWZnwiSm42lgpTlNmsgGg/s2048/blog1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1364" data-original-width="2048" height="347" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiJ1-yEOyZTAfu7FnecaQnndDcHNHNoWLpcdgye1WTl5x98GOSJaOljjbhKW4kt6nc3D2FxmUTP1Xl4r2L4e2-2xVYxM_qvD0LHSN1Q0TngGHkJoLi9hYcnibkh0xY-IestSbKSZuhUJMztP3ArF2-00tgRDaWPYZWCNCftL95WWZnwiSm42lgpTlNmsgGg/w491-h347/blog1.jpg" width="491" /></a></div><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><br /></div></span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;">Câu chuyện về cậu bé nghèo khó, khuyết tật đã nhận được ân huệ lớn từ một người đàn ông lạ mặt, cho thấy lòng tốt vẫn hiện hữu quanh đây…<br />Trong những năm đầu của thập niên 1910, bố tôi là tài xế riêng cho một ông chủ giàu có và đã chứng kiến ông ấy bí mật giúp đỡ rất nhiều người đang gặp khó khăn dù biết rằng họ sẽ chẳng bao giờ có thể đền đáp được.</span></div>
<a name='more'></a><br />
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;">Câu chuyện khắc cốt ghi tâm về nhà hảo tâm ẩn mặt<br />Trong số những câu chuyện bố kể cho tôi nghe, có một việc mà tôi vẫn nhớ mãi. Ngày hôm đó, bố tôi lái xe chở ông chủ đến một thành phố khác để dự buổi họp kinh doanh. Ra tới vùng ngoại ô, họ dừng lại để ăn bữa trưa là bánh Sandwich.<br />Trong lúc họ đang ăn thì có vài cậu bé chơi lăn vòng ngang qua chỗ “chiếc xe hơi rẻ tiền” của họ. Trong số đó có một đứa bé chân đi khập khiễng. Nhìn kỹ lại, ông chủ của bố tôi mới thấy đứa bé ấy bị tật bẩm sinh ở chân. Ông bước ra khỏi xe và tiến tới chỗ cậu bé.<br />“Chân cháu như thế có gặp khó khăn gì không?”, ông hỏi cậu bé. “Nó làm cháu chạy chậm chút xíu thôi mà”, cậu bé đáp. “Với lại cháu phải làm cho giày nhỏ bớt lại để cảm thấy thoải mái hơn. Nhưng cháu quen rồi. Sao ông lại hỏi như thế ạ?”<br />“À, ông có thể giúp cháu chữa lành cái chân ấy đấy. Cháu có thích không?”.<br />Cậu đáp: “Chắc chắn là thích rồi ạ”. Cậu bé tỏ ra vui sướng nhưng vẫn còn chút bối rối trước câu hỏi ấy. Vị thương gia ghi lại tên cậu bé rồi quay trở về xe. Trong lúc ấy, bọn trẻ nhặt mấy cái vòng lên rồi tiếp tục xuống phố.<br />Khi quay vào xe, ông chủ của bố tôi bảo: “Anh Woody này, đứa bé đi khập khiễng ấy tên là Jimmy, tám tuổi. Anh tìm xem nhà nó ở đâu rồi cho tôi biết tên và địa chỉ của bố mẹ nó nhé”.<br />Nói rồi ông đưa cho bố tôi tờ giấy có ghi tên cậu bé. “Chiều nay anh đến thăm bố mẹ cậu bé đi và hãy cố xin phép họ đồng ý cho Jimmy được giải phẫu chân. Còn giấy tờ bệnh viện ta sẽ làm sau. Tôi sẽ lo hết mọi chi phí phẫu thuật”. .<br />Người đàn ông giấu mặt đó chính là người sáng lập hãng xe Ford – Henry Ford.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;">Nhất quyết giúp đỡ cậu bé dù chỉ gặp 1 lần<br />Ăn bánh Sandwich xong, bố tôi đưa ông chủ tới chỗ hẹn. Bố tôi vào hiệu thuốc gần đó và ông chẳng mất nhiều thời gian để biết được địa chỉ nhà của Jimmy. Hầu như ai ở đó cũng biết cậu bé bị khập khiễng một chân.<br />Chỗ ở chật hẹp mà Jimmy và gia đình cậu bé gọi là nhà đó cần phải được sơn phết và sửa chữa lại. Nhìn quanh, bố tôi thấy mấy chiếc áo sơ mi rách tả tơi và vài cái áo đầm vá loang lổ đang phơi trên dây quần áo cột tạm bợ vào vách nhà.<br />Một chiếc vỏ xe mà người ta đã bỏ đi được treo vào một đoạn dây thừng cũ kỹ vắt qua cành sồi để làm xích đu.<br />Một phụ nữ ngoài ba mươi tuổi đáp lời khi nghe tiếng bố tôi gõ vào cánh cửa hoen gỉ. Trông chị có vẻ mệt mỏi, và những nếp nhăn hằn sâu trên gương mặt cho thấy cuộc sống cơ cực của chị.<br />“Chào chị”, bố tôi chào chị ấy. “Chị có phải là mẹ cháu Jimmy không?”<br />Chị khẽ nhíu mày trước khi trả lời bố tôi. “Vâng, nó lại gặp chuyện gì nữa sao?”. Ánh mắt chị nhìn vội chiếc cổ áo còn cứng hồ và bộ đồ vét được ủi phẳng phiu của bố tôi.<br />“Không phải. Tôi đến đây là thay mặt cho một người đàn ông giàu có với ý định giúp cháu chữa lành chân để cháu có thể chơi đùa bình thường như các bạn của cháu”.<br />“Thế điều kiện là gì, thưa ông? Chứ ở đời này chẳng có gì cho không cả”.<br />“Chẳng phải chuyện đùa đâu chị. Nếu chị để tôi giải thích với chị và cả với anh nhà nữa, nếu có anh ấy ở đây, tôi nghĩ chị sẽ hiểu thôi. Tôi biết việc này khá bất ngờ nên tôi cũng không trách được những nghi ngờ của chị”. Chị ấy lại nhìn bố tôi lần nữa, và mời ông vào nhà dù vẫn chưa hết do dự.<br />“Anh Henry”, chị quay xuống bếp gọi to, “ra nói chuyện với ông này nè. Người ta nói muốn giúp thằng Jimmy chữa chân”. Suốt gần một tiếng đồng hồ, bố tôi đã phải giải thích kế hoạch chữa trị và trả lời mọi câu hỏi của hai vợ chồng ấy.<br />Rồi ông kết thúc buổi nói chuyện của mình: “Nếu anh chị bằng lòng cho Jimmy tiến hành ca phẫu thuật này thì tôi sẽ gởi đến một số giấy tờ để anh chị ký tên vào. Xin nói lại là chúng tôi sẽ chịu mọi chi phí”.<br />Thoáng chút bối rối, bố mẹ Jimmy đưa mắt nhìn nhau. Họ vẫn không tin lắm về tất cả những chuyện này.<br />“Đây là danh thiếp của tôi. Tôi sẽ viết thư cho anh chị khi gởi các giấy tờ đến. Trong thư tôi sẽ nói lại những việc chúng ta vừa bàn với nhau. Nếu cần hỏi thêm gì nữa, anh chị cứ gọi điện hay viết thư cho tôi theo địa chỉ ở đây”.<br />Dường như cam kết này làm họ an tâm hơn. Rồi bố tôi đứng dậy ra về. Ông đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.<br />Sau đó, ông chủ của bố liên hệ với ngài thị trưởng và nhờ ông ấy cho người tới nhà bé Jimmy để trấn an bố mẹ cậu rằng đấy là một lời đề nghị giúp đỡ hoàn toàn hợp pháp. Dĩ nhiên, danh tánh của nhà hảo tâm không hề được đề cập đến.<br />Chẳng bao lâu sau, khi mọi giấy tờ đã được ký nhận, bố tôi đưa Jimmy tới bệnh viện tốt nhất ở một tiểu bang khác để tiến hành ca phẫu thuật chân đầu tiên trong tổng số năm ca phẫu thuật chữa trị cho cậu bé.<br />Tất cả các ca giải phẫu đều thành công tốt đẹp. Jimmy được các cô y tá khoa chỉnh hình trong bệnh viện rất yêu mến. Khi Jimmy xuất viện, tất cả đều khóc và ôm hôn cậu bé khi chia tay cậu lần cuối. Các cô còn tặng cậu bé một món quà cũng là hành động cuối cùng nói lên sự quan tâm của họ dành cho cậu.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<img alt="Image may contain: 1 person, smiling" src="https://scontent-iad3-1.xx.fbcdn.net/v/t1.0-9/25591679_10204186888190229_3169619691801316110_n.jpg?oh=fe787082c02dbf31e66c5cd10543de29&oe=5AD18D4F" /></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;"><br />Đó là một đôi giày mới, được thiết kế đặc biệt dành cho bàn chân “mới” của cậu. Jimmy và bố tôi đã trở thành những người bạn thân thiết qua những lần cùng ra vào bệnh viện.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;">Cái kết ngọt ngào, tấm chân tình của nhà hảo tâm đáng kính<br />Trong lần cuối cùng trở về nhà, hai bác cháu đã ca hát, trò chuyện về những điều Jimmy có thể làm được với bàn chân đã được chỉnh hình bình thường, và khi về gần đến nhà, hai bác cháu đã lặng im bên nhau hồi lâu.<br />Khi về đến nhà và bước ra khỏi xe, một nụ cười rạng rỡ nở trên gương mặt của Jimmy. Bố mẹ cùng hai em trai của cậu bé đang túm tụm chờ đón trước hiên nhà rách nát.<br />“Cứ đứng đó”, Jimmy la lên. Cả nhà tròn mắt kinh ngạc khi thấy Jimmy đi về phía mình. Dáng đi khập khiễng của cậu bé ngày trước đã biến mất. Những vòng tay ôm hôn và cả những tiếng cười vây quanh cậu bé vừa trở về nhà với cái chân lành lặn.<br />Bố mẹ cậu bé cứ vừa lắc đầu vừa cười sung sướng khi nhìn con mình. Họ vẫn chưa thể nào tin rằng người đàn ông mà họ chưa bao giờ biết mặt lại trả một số tiền lớn như thế để chỉnh hình chân cho một đứa bé ông không hề quen biết.<br />Khi nghe bố tôi kể lại cảnh đoàn viên ở nhà cậu bé, nhà hảo tâm giàu có ấy đã tháo kính ra để lau đi những giọt nước mắt của mình.<br />Ông nói với bố tôi: “Giờ anh làm thêm chuyện này nữa nhé. Gần tới lễ Giáng sinh, anh hãy liên hệ với một hiệu giày thật tốt. Nói với chủ cửa hiệu là hãy mời cả nhà Jimmy đến để họ chọn một đôi giày mới vừa vặn cho mình. Tôi sẽ trả tiền hết.<br />Nhưng hãy nói cho họ biết là tôi chỉ làm điều này một lần thôi đấy nhé. Tôi không muốn họ phụ thuộc vào tôi”.<br />Về sau, cậu bé Jimmy ấy đã trở thành một nhà kinh doanh thành đạt. Theo tôi biết thì Jimmy chẳng bao giờ biết được ai là người đã chi trả cho ca phẫu thuật chân của mình.<br />Còn ân nhân của cậu, ông Henry Ford, vẫn luôn nói rằng ông sẽ vui hơn rất nhiều khi được giúp đỡ những người mà họ không hề biết ông là ai.<br />Tuệ Tâm (s/t)</span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-54166662066139505792017-12-09T15:39:00.003-08:002024-03-20T19:37:35.024-07:00NGƯỜI CHA CHÚC CON CÓ CHÚT THẤT BẠI VÀ BẤT HẠNH TRONG CUỘC SỐNG<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5277" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;"><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQRTMxRcnKHnek5CisrpnuYmz9KZV1LyngRJmTWFUIqjRA6Uv1WbZdgB9CZbdNHwXSbMjOAqjddqMrIGm4Pq51U1PyW70elEgbzohLW6WMyOgpWRqJ77rZRanFVCEgylYZoVnQ6DiR8yHJgCh4jg28padtGEc0PppuIcy5j0_BBf_55haNPHz9DNgGULO8/s1089/blog2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="688" data-original-width="1089" height="293" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQRTMxRcnKHnek5CisrpnuYmz9KZV1LyngRJmTWFUIqjRA6Uv1WbZdgB9CZbdNHwXSbMjOAqjddqMrIGm4Pq51U1PyW70elEgbzohLW6WMyOgpWRqJ77rZRanFVCEgylYZoVnQ6DiR8yHJgCh4jg28padtGEc0PppuIcy5j0_BBf_55haNPHz9DNgGULO8/w517-h293/blog2.jpg" width="517" /></a></div>
<span style="font-size: large;"><b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"></b></span><br /><span style="font-size: large;"><br /><b id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5276" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><br /></b></span><br />
<span style="font-size: large;"><b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">Trên thế gian này, các đấng sinh thành đều mong muốn con cái được hạnh phúc và vui vẻ. Tuy nhiên có một người cha trong ngày vui của con, lại chúc con trai mình bất hạnh và đau khổ.</b> <b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">Vì sao bài diễn thuyết này của ông được cộng đồng mạng tán thưởng và lan tỏa nhanh chóng như vậy?</b></span><br />
<a name='more'></a></div>
<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5280" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5279" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Mọi người đừng vội cho rằng đây là người cha “máu lạnh” và “độc ác”. Có khi nào đó là cách thể hiện tình yêu thương khác biệt của một người cha thông minh dành tặng cho con mình?</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Vậy người cha có những lời chúc đặc biệt ấy là ai?</span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5286" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5285" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ông chính là John Roberts – Chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ. Ông được mời tham gia đọc bài diễn văn tại buổi lễ tốt nghiệp của trường trung học Cardigan, nhưng không phải với tư cách là một chánh án mà là một người cha. Và lời chúc “chúc con bất hạnh và đau khổ” được cả thế giới tán dương .</span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5288" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5287" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">John Roberts là chánh án thứ 17 và là Chánh án đương nhiệm của Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ. </span><span id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5289" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">Ông đảm đương chức vụ này từ năm 2005, được tổng thống George W. Bush bổ nhiệm sau khi Chánh án William Rehnquist đột ngột qua đời. </span></span></div>
<br />
<span style="font-size: large;"><span face=""helvetica neue" , "helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #26282a;">John Glover Roberts, Jr. (sinh ngày 27 tháng 1 năm 1955) là Chánh án thứ 17 và là Chánh án đương nhiệm của Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ. </span></span><br />
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Thông thường các bài diễn thuyết trong các buổi lễ tốt nghiệp, là dịp các phụ huynh nói lên những lời cảm kích với nhà trường, với thầy cô giáo và khuyến khích trẻ chào đón một tương lai tốt đẹp hơn, dẫn dắt con mình hướng đến những điều tươi sáng. Tuy nhiên khi tham dự buổi lễ tốt nghiệp trung học của Jake, cậu con trai 16 tuổi của mình, vị chánh án này lại vào đề với những lời lẽ như một nhát kiếm sắc nhọn đối với con trẻ:</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">“Ta rất lấy làm tiếc phải nói với các con một điều rằng, thời khắc vui vẻ nhất và thoải mái nhất trong cuộc đời của các con sắp trở thành quá khứ rồi…”.</span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="font-size: large;"><span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">Khi ông nói ra những lời này, những cô cậu học trò phía dưới khán đài đều ngỡ ngàng, bởi từ trước tới nay mọi người đều nói với chúng rằng </span><i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">“Cuộc sống tương lai sẽ càng trở nên tốt đẹp và càng có nhiều hy vọng hơn”.</i><span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"> Còn vị chánh án này thì ngược lại, ông đang diễn thuyết trên khán đài và nói với chúng: </span><i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">“Những ngày tháng tốt đẹp đã chấm dứt rồi”.</i></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Tiếp theo đó, bằng những lời nói mang đầy ngữ khí “khó nghe”, vị chánh án bắt đầu bài diễn thuyết của mình:</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">“Ta hy vọng con có thể gặp phải một chút đối xử không công bằng, bởi chỉ có như vậy con mới có thể cảm nhận được giá trị của sự công bằng.</span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ta hy vọng con có thể nếm trải một chút mùi vị của sự phản bội, bởi chỉ có như vậy con mới có thể lĩnh hội được tầm quan trọng của sự chân thành.</span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ta hy vọng con thường xuyên cảm nhận được sự cô đơn, bởi chỉ có như vậy con mới hiểu được rằng bạn bè đối xử tốt với mình không phải là chuyện đương nhiên, người ta không thiếu nợ con.</span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ta hy vọng con có thể gặp xui xẻo một vài lần, bởi chỉ có như vậy con mới hiểu được ý nghĩa của cơ hội và vận may, con mới có thể hiểu được sự thành công mình có lẽ chỉ là bởi vận may, và sự thất bại của người khác cũng không phải là đáng đời. </span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ta hy vọng khi con gặp thất bại, đối thủ của con có thể châm chọc và cười nhạo trên sự đau khổ của con. Bởi như vậy con mới hiểu có phong độ rốt cuộc quan trọng như thế nào. </span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ta hy vọng thi thoảng con bị người khác coi thường, chỉ có như vậy con mới hiểu được học cách tôn trọng và lắng nghe là quan trọng tới mức nào. </span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ta nói những điều này với con, bởi thật ra sớm muộn gì nó cũng sẽ xảy ra trong cuộc sống của con. Con có thể tiếp thụ giáo huấn hoặc thu hoạch được gì trong đó hay không, đều dựa vào việc con có hiểu những điều ta nói hay không”.</span></i></div>
<span style="font-size: large;"><img alt="alt" class="yiv1713440415aolmail_ydp1020d484yiv8199420293m_1207336880719671288gmail-wp-image-384492 yiv1713440415aolmail_ydp1020d484yiv8199420293m_1207336880719671288gmail-size-full" height="576" src="http://www.dkn.tv/wp-content/uploads/2017/12/b982e173af3607cee9f06bf034e910d7.jpg" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border: 0px none currentcolor; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; max-width: 100%; outline: currentcolor none medium; overflow-x: auto; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; vertical-align: middle;" width="768" /><span face=""helvetica neue" , "helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #26282a;"> </span></span><br />
<span style="font-size: large;"><span face=""helvetica neue" , "helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #26282a;">Bằng những lời nói mang đầy ngữ khí “khó nghe”, vị chánh án đã cho bọn trẻ một bài học quý giá khi đối diện với một xã hội phức tạp. </span></span><br />
<span style="font-size: large;"><span face=""helvetica neue" , "helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #26282a;"><br /></span></span>
<br />
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Cộng đồng mạng sau khi nghe được những lời diễn thuyết này đã vô cùng khen ngợi và đồng thuận.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Những đứa trẻ 15, 16 tuổi đang hồn nhiên vô tư chuẩn bị tốt nghiệp trung học, đã bắt đầu có nhân sinh quan và thế giới quan của bản thân mình, đầy hăng hái nhiệt tình. Tuy nhiên, khi đối diện với một xã hội phức tạp, ngoài bầu nhiệt huyết hăng hái thì không hề có bất kỳ sự chuẩn bị gì.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Cá nhân tôi cho rằng cho rằng đoạn diễn thuyết này rất tuyệt vời, những đứa trẻ nghe được đoạn diễn thuyết này sẽ học được nhiều điều mới lạ.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Những lời “khó nghe” này giống như gậy cảnh tỉnh, là những điều tinh túy nhất được chắt lọc lại. Tuy từ ngữ không mỹ miều nhưng được nói lên từ tận đáy lòng của một người cha, mong muốn con mình học cách đối mặt với một xã hội phức tạp với tâm thái cân bằng, ứng xử đúng đắn trước những gian nan gập ghềnh trong cuộc sống.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Ngay cả các bậc làm cha làm mẹ, cũng rút ra được nhiều bài học quý giá:</span></i></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">1. Đừng nên luôn biến con trở thành trung tâm của thế giới, đôi khi hãy học cách lơ là với chúng</span></b></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Bạn không nên chăm sóc thái quá hay quá chú ý tới trẻ. Bởi vì khi con trẻ bước vào trường học, gia nhập cộng đồng xã hội, chúng sẽ phát hiện trên thế giới này, không phải ai cũng yêu mến chúng, có người thương thì sẽ có kẻ ghét. Bởi vậy cần rèn luyện cho chúng có đủ năng lực chịu đựng để đối diện với tất cả những điều không như ý trong cuộc sống này.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Hãy dám “buông tay” cho con mình trải nghiệm những “gian khổ” trong cuộc sống ngoài xã hội. Nơi mà trẻ sẽ ý thức được các giá trị sống trong tinh thần tập thể, cùng làm, cùng chơi và biết xây dựng ý thức trách nhiệm cho bản thân mình.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">2. Khi con bạn bị bạn bè bỏ rơi, đừng nên vội vàng tới bên an ủi vỗ về chúng</span></b></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Khi nhìn thấy con ngồi đơn độc trong một góc, còn nhóm bạn của chúng đang cười nói vui vẻ, điều bạn cần làm là không nên kéo con đi tìm người bạn khác hay bắt nhóm bạn kia cho con chơi cùng. Hãy để con bạn tự hiểu rằng thế nào là sự cô độc, thế nào gọi là bạn bè.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Một người từng nếm trải sự cô độc, mới có thể hiểu được tầm quan trọng của tình bạn. Khi rời xa khỏi sự che chở của gia đình, con bạn sẽ phải tự học cách hòa nhập với cuộc sống.</span></span></div>
<span style="font-size: large;"><img alt="alt" class="yiv1713440415aolmail_ydp1020d484yiv8199420293m_1207336880719671288gmail-wp-image-384481 yiv1713440415aolmail_ydp1020d484yiv8199420293m_1207336880719671288gmail-size-full" height="711" src="http://www.dkn.tv/wp-content/uploads/2017/12/000_was126829.jpg" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border: 0px none currentcolor; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; max-width: 100%; outline: currentcolor none medium; overflow-x: auto; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; vertical-align: middle;" width="768" /><span face=""helvetica neue" , "helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #26282a;"> Khi rời xa khỏi sự che chở của gia đình, con bạn sẽ phải tự học cách hòa nhập với cuộc sống. </span></span><br />
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">3. Khi con bạn gặp phải những điều đen tối trong xã hội, đừng tìm cách che mắt chúng</span></b></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Mỗi bậc cha mẹ đều hy vọng con cái mình có môi trường sinh hoạt trong sáng và tốt đẹp, không phải đối diện với mặt xấu tối tăm của xã hội, nhưng liệu điều này có thể xảy ra?</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Chúng ta luôn hy vọng con cái có sự thiện lương, lại càng hy vọng chúng có năng lực phân biệt thị phi đen trắng. Khi xã hội ngày càng biến động, những việc tốt càng vơi đi, việc xấu thì xuất hiện tràn lan, liệu con bạn có tránh được tất cả những điều xấu ảnh hưởng không? Điều cần làm là bạn nên dạy con cách đối diện chứ không phải là trốn tránh. Hãy cố gắng gieo vào trái tim bé nhỏ của con trẻ hạt giống của sự thiện lương. Có hạt giống ấy nảy mầm và tươi tốt, trẻ sẽ biết cách xử trí thế nào trước những rối ren.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<b style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">4. Khi con bạn phát hiện những gian nan vất vả trên đường đời, đừng nên rót những giọt mật ngọt ngào cho chúng</span></b></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Đời người vốn có rất nhiều nỗi khổ, khi con nói với bạn “học hành rất khổ”, “tập đàn rất khổ”, hãy giúp chúng hiểu được “khổ” là một việc tất yếu trong thế gian này. Trẻ con cần đi học, người lớn cần đi làm.. đây chính là trách nhiệm và gánh vác mà con người cần thực hiện khi sống trong thế gian này.</span></span></div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px; text-align: justify;">
<span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><span style="font-size: large;">Tóm lại ngay từ khi trẻ còn nhỏ, đừng nên sợ cho con chịu một chút khổ, chịu một chút khó khăn. Những đứa trẻ từ bé chưa từng chịu khổ, tương lai khi sẽ phải chịu càng nhiều nỗi khổ hơn, thì liệu lúc đó chúng sẽ đối diện ra sao?</span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5298" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="font-size: large;"><i id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5304" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">Theo <a href="http://soundofhope.org/" id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5303" rel="nofollow" shape="rect" style="-webkit-padding-start: 0px; background: transparent; color: #338fe9; line-height: 1.22em; margin: 0px; outline: none; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;" target="_blank">soundofhope.org</a></i><br clear="none" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;" /><i id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5302" style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">Bình Nhi biên dịch</i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5298" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; color: #26282a; font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<span style="font-size: large;"><span style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><b>Link liên quan nội dung bài phát biểu bằng tiếng Anh: </b></span></span><i style="-webkit-padding-start: 0px; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; font-size: x-large; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;"><a href="http://time.com/4845150/chief-justice-john-roberts-commencement-speech-transcript/" target="_blank">http://time.com/4845150/chief-justice-john-roberts-commencement-speech-transcript/</a></i></div>
<div id="yui_3_16_0_ym19_1_1512860307140_5298" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; border-color: currentcolor; border-style: none; border-width: 0px; line-height: 1.22em; list-style: outside none none; margin: 0px 0px 20px; outline: currentcolor none medium; padding-inline-start: 0px; padding: 0px;">
<br /></div>
<!--Blogger automated replacement: "https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxy?url=http%3A%2F%2Fwww.dkn.tv%2Fwp-content%2Fuploads%2F2017%2F12%2F800px-official_roberts_cj.jpg&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*" with "https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEj2ZMSWwD9s0ytxIp_EEDzrpgiNKQTBakJnBPAtRpZnMbklPlewdcVkNSTx4P3qUH4aSAWCwDdlpIaKOp98UDm2iN5JlLgA1Sw0ieE3Senzk0cBuAyAjqhCxBKHVOq-PrJkdbMuWdnUMZl9w_9RUhxYpzAf1boS5xhSuolOifNlhFUphNIl7XTkfJk="-->Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-9743524988026566902017-08-09T19:45:00.003-07:002017-08-09T20:08:36.982-07:00TRIẾT LÝ SỐNG CỦA NGƯỜI DO THÁI .....<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556ygrp-msg" style="-webkit-padding-start: 0px; background-color: white; font-family: HelveticaNeue, "Helvetica Neue", Helvetica, Arial, "Lucida Grande", sans-serif; line-height: 1.22em;">
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556ygrp-text" style="-webkit-padding-start: 0px; line-height: 1.22em;">
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yui_3_16_0_1_1494940098299_72513" style="-webkit-padding-start: 0px; font-family: "bookman old style", "new york", times, serif; line-height: 1.22em;">
<h3 id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34429" style="-webkit-padding-start: 0px; font-size: 24px; line-height: 1.22em; margin: 1em 0px; padding: 0px;">
<span style="font-size: medium; line-height: 1.22em;"><img alt="Triet ly song cua nguoi Do Thai: 'Cho di' la mot loai hanh phuc, cang la mot loai biet on" src="http://trithucvn.net/wp-content/uploads/2017/05/Cho-di.jpg" id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34465" style="-webkit-padding-start: 0px; border: 0px; font-weight: normal; line-height: 1.22em;" title="Triết lý sống của người Do Thái: 'Cho đi' là một loại hạnh phúc, càng là một loại biết ơn" /></span></h3>
<h3 id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34429" style="line-height: 1.22em; margin: 1em 0px; padding: 0px;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34430" style="font-size: large; line-height: 1.22em;">Người xưa có câu: “Hành thiện tối nhạc” (ý nói làm việc thiện là vui sướng nhất).</span></h3>
<span style="font-size: 24px; line-height: 1.22em;"><span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34431" style="font-size: medium; line-height: 1.22em;"></span></span><br />
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34432" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34433" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34434" style="-webkit-padding-start: 0px; line-height: 1.22em;">Lòng người quả thật vô cùng kỳ lạ, khi chúng ta làm bất kể việc gì không tốt thì trong lòng sẽ thấy bất an, không vui vẻ nổi, nội tâm cũng không thoải mái. Còn nếu như một người làm việc thiện tuyệt đối không vì điều kiện gì thì trong lòng người ấy chắc chắn sẽ vô cùng hạnh phúc.</i></span><br />
<a name='more'></a><span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34435" style="color: blue; font-size: 24px; line-height: 1.22em;"><span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34436" style="font-size: medium; line-height: 1.22em;"><i id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34437" style="-webkit-padding-start: 0px; line-height: 1.22em;"><br clear="none" id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34438" style="-webkit-padding-start: 0px; line-height: 1.22em;" /></i></span></span><div style="font-size: 24px;">
</div>
</div>
<div align="center" id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34445" style="line-height: 1.22em;">
<span style="color: purple; font-size: large;"><i>Một số người cho rằng, phải có điều kiện, có tiền bạc mới có thể giúp đỡ người khác, mới có thể cho đi. Nhưng kỳ thực, ngay cả khi chúng ta không có những thứ vật chất ấy, chúng ta vẫn có thể cho đi một cách rất ý nghĩa và hữu ích.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34456" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34457" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Đôi khi chỉ một lời nói động viên khích lệ, một cái nhìn hay một nụ cười ấm áp là chúng ta đã có thể chuyển một người buồn thành một người vui vẻ. Thậm chí chỉ bằng những cử chỉ nhỏ ấy, chúng ta đã có thể cảm hóa được một người ác thành người lương thiện hơn.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34458" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34459" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Tại một số nơi trên thế giới, người ta không chỉ cho đi một cách tự nguyện mà nó còn được xem là một “nguyên tắc ngầm” để quy định mọi người.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34458" style="line-height: 1.22em;">
<span style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i><br /></i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34460" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34461" style="line-height: 1.22em;"><span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34462" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><b id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34463" style="-webkit-padding-start: 0px; line-height: 1.22em;"><i>Câu chuyện của người Do Thái</i></b></span></span></div>
<span style="line-height: 1.22em;"><i><span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34464" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"></span></i></span><br />
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34466" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34467" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Ở vùng nông thôn của đất nước Israel, mỗi khi đến vụ thu hoạch hoa màu chín, người ta sẽ để lại phần hoa quả ở bốn góc ruộng mà không thu hoạch. Bạn có biết vì sao không? Đó là phần hoa màu người ta để lại và bất kể ai cũng có quyền hưởng thụ.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34468" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34469" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Họ cho rằng, chính là Thần đã ban cho người dân Do Thái vốn trải qua nhiều tai nạn nay được sống cuộc sống yên bình, hạnh phúc. Vì thế, họ để lại hoa màu ở bốn góc ruộng với ý nghĩa tỏ lòng biết ơn Thần đã ban cho họ cuộc sống như ngày hôm nay.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34470" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34471" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Họ làm như vậy vừa là để báo đáp Thần cũng vừa là để cung cấp thức ăn cho những người đói khổ đi ngang qua nơi đây.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34472" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34473" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Hoa màu là bản thân mình trồng được, giữ lại một chút cho người khác hưởng thụ, đó chính là sự chia sẻ, sự cho đi vô điều kiện. Họ cho rằng, cho đi, chia sẻ là một loại cảm ơn, một loại hạnh phúc và càng là một loại đạo đức tốt đẹp của con người thế gian.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34474" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34475" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Ngoài ra, hàng năm, người Do Thái đều tổ chức lễ hội Hanukkah (lễ hội ánh sáng) để gợi nhớ về sự sung túc. Vào dịp này, họ sẽ ở bên người thân và bạn bè tề tựu quanh một đài có nhiều nhánh để cắm nến mỗi đêm. Họ vừa thắp nến và vừa cầu nguyện.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34476" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34477" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Người Do Thái cho rằng sống với cảm giác sung túc khiến họ giàu có hơn cả về vật chất và tinh thần. Và từ xưa đến nay, người Do Thái vẫn luôn được dạy dỗ để tiếp nhận quan niệm này.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34478" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34479" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Quan niệm sung túc của người Do Thái còn được thể hiện trong các điều răn, khuyên yêu thương người khác như yêu chính mình. Đó là bởi vì mỗi người Do Thái đều trải qua sự đau khổ và kiếp nô lệ, ít nhất là tổ tiên ông bà họ đã trải qua. Nếu không có sự rộng lượng từ những người hàng xóm, những người lạ mặt, và Chúa Trời thì không ai có thể tồn tại được.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34480" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34481" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Vì thế, họ quan niệm rằng, cho đi đơn giản là việc đúng đắn cần làm, giống như lời dạy của vị giáo trưởng Maimonides nổi tiếng ngày xưa đã nói: “Không ai nghèo đi khi làm từ thiện cả”.</i></span><br />
<span style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i><br /></i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34482" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34483" style="line-height: 1.22em;"><span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34484" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><b id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34485" style="-webkit-padding-start: 0px; line-height: 1.22em;"><i>Câu chuyện ở vùng nông thôn Hàn Quốc</i></b></span></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34486" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34487" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i><img alt="Triet ly song cua nguoi Do Thai: 'Cho di' la mot loai hanh phuc, cang la mot loai biet on" src="http://trithucvn.net/wp-content/uploads/2017/05/cho-di-2.jpg" id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34488" style="-webkit-padding-start: 0px; border: 0px; line-height: 1.22em;" title="Triết lý sống của người Do Thái: 'Cho đi' là một loại hạnh phúc, càng là một loại biết ơn" /></i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34489" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34490" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Nguyên tắc “ngầm” về sự cho đi này không phải là chuyện “độc nhất vô song” của người Do Thái mà nó cũng xảy ra ở đất nước Hàn Quốc.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34491" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34492" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Ở ven đường của vùng nông thôn phía bắc Hàn Quốc có rất nhiều vườn hồng. Đến mùa thu hoạch, những người nông dân nơi đây đều để lại những trái hồng chín mọng ở trên cây. Vì thế, những trái hồng vừa to vừa chín mọng ở trên cây đã tạo thành một con đường có phong cảnh vô cùng đẹp. Du khách đi qua nơi đây ai cũng trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của con đường và vẻ quyến rũ của những trái hồng to chín mọng.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34493" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34494" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Người dân địa phương ở đây nói rằng, cho dù những trái hồng có to đến cỡ nào đi nữa, có ngon đến cỡ nào đi nữa, họ cũng lưu lại để làm thức ăn cho chim Hỷ Thước. Vì sao lại có tập quán như vậy?</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34495" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34496" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Nguyên lai, nơi này là nơi mà chim Hỷ Thước thường xuyên dừng lại. Mỗi khi mùa đông đến, chim Hỷ Thước đều kéo đến đây, xây tổ trên những cây hồng và sống sót qua mùa đông giá rét.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34497" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34498" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Năm ấy, trời đặc biệt lạnh, tuyết lại rơi rất nhiều. Hàng trăm chú chim Hỷ Thước vì không kiếm được thức ăn, lại lạnh giá nên trong một đêm mà chết hết.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34499" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34500" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Mùa xuân năm sau, những cây hồng ở đây lại nảy mầm xanh non, ra hoa và kết quả. Nhưng đúng lúc ấy, bỗng nhiên một loại côn trùng không rõ tên từ đâu đến tạo thành một loại dịch họa, khiến cho năm đó hồng gần như không còn quả nào.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34501" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34502" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Từ đó về sau, mỗi năm đến mùa thu – mùa thu hoạch hồng chín, người dân nơi đây lại để lại một số hồng chín, làm thức ăn cho chim Hỷ Thước ăn qua mùa đông. Những trái hồng trên cây vừa to vừa ngon, hấp dẫn rất nhiều đàn chim Hỷ Thước đến nơi đây sinh sống qua mùa đông.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34503" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34504" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Chim Hỷ Thước dường như cũng biết ơn con người, đến mùa xuân, chúng không vội vã bay đi mà ở lại bắt sâu cho cây, cứ như thế năm nào cây hồng cũng cho ra những quả hồng chín mọng ngon ngọt.</i></span></div>
<div id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34505" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34506" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Kỳ thực, cho người khác một con đường sống, thường thường cũng là cho mình sự hy vọng và cơ hội sinh tồn. Hết thảy giới tự nhiên, đều là sống dựa vào nhau, nhờ vào nhau mà sống. Cổ nhân cũng từng dạy: “Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn”, tức là một người vinh hoa thì tất cả vinh hoa, một người tổn hại thì tất cả tổn hại.</i></span></div>
<div dir="ltr" id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34507" style="line-height: 1.22em;">
<span id="yiv3421505462m_1819055697163220507yiv8441265556yui_3_16_0_1_1494910510057_34508" style="color: purple; font-size: large; line-height: 1.22em;"><i>Cho đi là một loại khoái hoạt, vui vẻ. Bởi vì cho đi không phải là hoàn toàn mất đi, mà là một loại thu hoạch cao thượng. Cho đi là một loại hạnh phúc, bởi vì cho đi càng có thể khiến tâm linh mình tốt đẹp. Nếu có thể, hãy nguyện ý cho đi nhiều hơn!</i></span></div>
<div>
<span style="color: purple; font-size: large;"><i>Sưu tầm </i></span></div>
</div>
</div>
<div style="-webkit-padding-start: 0px; color: white; font-size: 16px; line-height: 1.22em; min-height: 0px;">
</div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-47064821674163931822017-08-09T06:13:00.002-07:002024-03-20T19:42:12.118-07:00BÁC NÔNG DÂN VÀ NHÀ QUÝ TỘC.<div style="text-align: center;">
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpsHjEYMFkU36_pMtOGMvFT9JCj2mEWgYJaqqOqCcFFxqkfLWpOl2oPWkJgliK00r8x-_0G4xWAvPvjMPE90h5pGxzi1OmHzNt7OfHU39nAadQZ6LO21s8PTrPAidaZKTjCu10kuH48vjscYYqlzOzNhr_a5mfrN1gFKUSm8ZSUi9SGN9QjVX5V8VJI1Gb/s1286/blog3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="802" data-original-width="1286" height="348" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjpsHjEYMFkU36_pMtOGMvFT9JCj2mEWgYJaqqOqCcFFxqkfLWpOl2oPWkJgliK00r8x-_0G4xWAvPvjMPE90h5pGxzi1OmHzNt7OfHU39nAadQZ6LO21s8PTrPAidaZKTjCu10kuH48vjscYYqlzOzNhr_a5mfrN1gFKUSm8ZSUi9SGN9QjVX5V8VJI1Gb/w556-h348/blog3.jpg" width="556" /></a></div><br /><span style="font-size: x-large;"><br />
<span face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129; line-height: 19.32px;">Bác Fleming là một nông dân ở Scotland. Một hôm, trong lúc làm việc trên cánh đồng, bác nghe có tiếng trẻ con khóc. Bác buông vội lưỡi cày và chạy nhanh đến nơi có tiếng khóc. Ngay trước mắt mình, bác thấy một cậu bé đang hoảng sợ, vì bị mắc kẹt trong bãi lầy. Thật may là bác Fleming ở gần đó, chứ nếu không cậu bé chẳng có cơ may sống sót.</span><br />
</span><a name='more'></a><span style="font-size: x-large;"><br style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; line-height: 19.32px;" />
<span face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129; line-height: 19.32px;">Ngày hôm sau, một chiếc xe ngựa sang trọng tiến đến khu vực gần như hoang vắng này. Từ trên xe, một người quý</span><span class="text_exposed_show" face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129; display: inline; line-height: 19.32px;"> tộc ăn mặc lịch sự bước ra và tự giới thiệu là cha của cậu bé, mà bác Fleming cứu sống hôm qua. “Tôi muốn trả ơn ông vì đã cứu mạng con trai tôi”, người quý tộc nói.”Không, thưa ông, tôi không làm việc đó để mong nhận được tiền công”, bác nông dân khẳng khái khước từ lời đề nghị.<br />Đúng lúc đó, con trai bác bước ra từ căn nhà tồi tàn. “Cháu đây là con trai ông à?” Người quý tộc hỏi. “Vâng”, bác hãnh diện trả lời. “Tôi có thỏa thuận này với ông. Ông cho phép tôi đưa cháu lên thành phố ăn học. Nếu cháu bé có được tính cách giống như cha nó, khi trưởng thành, cháu sẽ là người làm ông nở mày nở mặt”, người quý tộc nói, giọng quả quyết.<br />Bác nông dân ngạc nhiên, nhưng sau cùng đã đồng ý. Sau này, con trai của bác Fleming tốt nghiệp y khoa ở trường đại học St.Mary, London, trở thành nhân vật nổi tiếng khắp thế giới với cái tên Alexandre Fleming, người đã điều chế ra thuốc kháng sinh Penicillin. Còn con trai của người quý tộc, chính là Winston Churchill, vị cựu Thủ Tướng được cả nước Anh tôn sùng...<br />-ST-</span></span><br />
<div style="text-align: center;">
<span class="text_exposed_show" face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129; display: inline; font-size: 14px; line-height: 19.32px;"></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-60120918971903491182017-07-18T11:55:00.001-07:002024-03-20T19:49:14.779-07:00CHUYỆN VỀ NHÀ SƯ KHẤT THỰC CON CỦA TỶ PHÚ MÃ LAI <br />
<br /><br /><br /><br />
<span style="font-size: large;"><span face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129;"><br /></span>
<span face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129;">Nhà sư đang khất thực trong hình là con trai duy nhất của tỷ phú giàu thứ 2 Asean, ông Ananda Krishnan cũng là chủ tòa tháp đôi Petronas ở Kuala Lumpur. Khoảng hơn 10 năm trước, tỷ phú bỗng dưng mất liên lạc nên khởi sự đi tìm con. Tại một ngôi chùa ở miền Bắc Thái Lan, ông sững sờ khi nhìn thấy con mình bận áo vàng với bình bát trong tay. Khi ông đến để mời con mình cùng đi ăn thì anh ấy đáp: Xin lỗi, con không thể nhận lời m</span><span class="text_exposed_show" face=""helvetica" , "arial" , sans-serif" style="background-color: white; color: #1d2129; display: inline;">ời của cha được. Giống như các bạn đồng tu, con phải đi khất thực mà ăn.” </span><br />
</span><a name='more'></a><span style="font-size: large;"><br />
Sững sờ, người cha có tài sản 10 tỷ USD này nói:“Với tất cả tài sản của tôi, tôi vẫn không thể nuôi con tôi.”<br />
Nhà sư trẻ Ajahn nói trên vốn có quê mẹ tại Thái Lan. Trong một chuyến trở về thăm quê, theo phong tục Thái Lan thì các thanh niên, tuy không bị bắt buộc vẫn gia nhập Tăng đoàn trong một thời gian ngắn trước khi trở lại đời sống trần tục. Ajahn khi đó mới 18 tuổi. Vốn trưởng thành và thụ hưởng nền giáo dục Anh, nói được 8 ngoại ngữ nên đầu óc rất cởi mở. Anh quyết định gia nhập tăng đoàn tạm thời và cảm thất rất vui. Đây là lần đầu tiên mà anh tiếp xúc với Phật giáo, một khái niệm mới mẻ. Nhưng không ngờ thời gian ngắn ngủi đó đã hoàn toàn làm anh thay đổi suy nghĩ về Đạo Phật và cuộc sống của các vị tu sĩ. Chương trình dự trù chỉ sống đời tu sĩ trong hai tuần lễ nào ngờ đã trở nên vĩnh viễn. Anh đang tu ở trong một Thiền viện ở Thái Lan với 60 tu sĩ khác. Nhà sư đã từ chối cơ hội làm việc để khuyếch trương gia tài của cha mình.<br />
Theo truyền thống Theravada thì người tu chỉ ăn có một lần trong một ngày vào trước 12 giờ trưa. Sau giờ này thời không được phép ăn thêm một thứ thức ăn nặng nào khác nữa. Nhưng Ajahn vui vẻ chấp nhận và nay đã ẩn tu trong một tu viện giữa rừng sâu . Điều đáng nói là tỷ phú rất tôn trọng sở nguyện của con và thường xuyên đi thăm con khi có thể.<br />
Câu chuyện cho thấy với con trai của tỷ phú Ananda Krishnan, tiền bạc và của cải không khiến cho anh đạt được hạnh phúc và thỏa mãn thực sự mà quyết tâm buông bỏ để tìm tới sự an bình bên trong mới là mục tiêu tối thượng của nhà sư trẻ này.<br />
Chợt nhớ một câu của Đức Đạt Lai Lạt Ma : “Dù cho dân số năm tỷ người hiện đang sống trên trái đất này trở thành triệu phú hết, nhưng thiếu vắng sự an lạc nội tâm thì con người vẫn không thể có sự bình an và hạnh phúc lâu dài” (st)<br />
Xem thêm trang tiếng Anh: <a href="https://l.facebook.com/l.php?u=http%3A%2F%2Fwww.thestar.com.my%2Fnews%2Fnation%2F2012%2F04%2F24%2Fananda-krishnan-makes-time-for-son%2F&h=ATOAAvBtQtSsHNn0wxu21wT1h6EQseFG25IzQ76AdAxdiFgSl5bhqml1kizfkS-XuOL_OyFwU09jOKIoX0yBe-XsmM58je0MFQmxeSc7R8WqYqMI5HkxCGy7SPJf1y6a-tdhYM9bWJtjsDLvvxokeAv59HkoUoKXnAxTcpi3cg&enc=AZO3KYb3nBSRfQJhFfRAEjjKAoFwILLAe0FiL0FXupj58YHhwPAHNFiQeLfxpnGVLs2-eKbDhnDAsfY1L3R12Z8ITpllHKb5unhqSgWuZMrSGZ0PHkZLp74B1SXdj0Q4sTvlEyGYG02jM9-1xe1g4n80IKV0NbKhDDEmO7Y0ac4tY4ieTMZZS14n8FGFcZuWte3bsNpL2l7xs7SASViske1Y&s=1" rel="nofollow noopener" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration-line: none;" target="_blank">http://www.thestar.com.my/…/ananda-krishnan-makes-time-for…/</a></span><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><br /></div><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><br /></div><br /><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhkrYYbPQhmNJBSA2aidMIWAOt1e1WQzRLGjy6IU_TVdhqMWP3lqZeIlLLw6LfS4P3tERVTNs1OjgzvUrDYbwO2NtlIQbHR6TdU1Vjp6MiBfxPSSnSd6KNo6MNTvLJp_qqzX8mY8NonAB6kGuUYeX-1JpMuyRCY7nF11k7wv9WB28bgYmdKANgBalcfix-y/s870/blog4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="870" data-original-width="640" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhkrYYbPQhmNJBSA2aidMIWAOt1e1WQzRLGjy6IU_TVdhqMWP3lqZeIlLLw6LfS4P3tERVTNs1OjgzvUrDYbwO2NtlIQbHR6TdU1Vjp6MiBfxPSSnSd6KNo6MNTvLJp_qqzX8mY8NonAB6kGuUYeX-1JpMuyRCY7nF11k7wv9WB28bgYmdKANgBalcfix-y/s320/blog4.jpg" width="235" /></a></div><br /><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEje7CslfDLMumPWEIt5ebWpFjNY-234V1keIOP2QSKA8RdI3B74WY6nHJ3lpO844TDzHsW0Sfz1_q8XH0PjKgb5d3_mZUmtCK1x2WcC-faxB2bHVXNq6gl9SnHm0iw8Hwv3ObEF7-XC5WnZBpGru9sZDoVk5ZRBGLRyS9H6tgdwFO82kIwCNV_PnbLlv_q0/s870/blog4.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="870" data-original-width="640" height="320" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEje7CslfDLMumPWEIt5ebWpFjNY-234V1keIOP2QSKA8RdI3B74WY6nHJ3lpO844TDzHsW0Sfz1_q8XH0PjKgb5d3_mZUmtCK1x2WcC-faxB2bHVXNq6gl9SnHm0iw8Hwv3ObEF7-XC5WnZBpGru9sZDoVk5ZRBGLRyS9H6tgdwFO82kIwCNV_PnbLlv_q0/s320/blog4.jpg" width="235" /></a></div><br />Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-44921572019202022382017-07-18T11:41:00.000-07:002024-03-20T20:02:53.851-07:00TIỀN BẠC QUAN TRỌNG, NHƯNG KHÔNG PHẢI LÀ VẠN NĂNG <div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhpfGzqNjSSTIqX-reexrqsDtU7ek6X273UiZCbDRaSmdTEH-M6YOcYp3_wIGMyIS5YV35LllMHjz6J7KmKhh5HlVzad02z4ubWIeWRB6YqUVaDst_2g93NzfvsOs6i0FvzmbH2iHDsBHF02atSJVBSmOY-lIt_BJXGZ_WWSgB6OEtmPUHOou8xqRXV7K-j/s2048/blog5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="1218" data-original-width="2048" height="280" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhpfGzqNjSSTIqX-reexrqsDtU7ek6X273UiZCbDRaSmdTEH-M6YOcYp3_wIGMyIS5YV35LllMHjz6J7KmKhh5HlVzad02z4ubWIeWRB6YqUVaDst_2g93NzfvsOs6i0FvzmbH2iHDsBHF02atSJVBSmOY-lIt_BJXGZ_WWSgB6OEtmPUHOou8xqRXV7K-j/w554-h280/blog5.jpg" width="554" /></a></div>
<br /></div><br />
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
</div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
</div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
</div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 14px; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
Jordi Al Emany là người sáng lập một công ty tư nhân. Vừa qua, ông đã đăng một bài trên mạng xã hội, nói rằng tiền tài không phải vạn năng, có 10 thứ cho dù có gia tài bạc triệu cũng không mua được. Bài viết đã nhanh chóng nhận được sự hoan nghênh trên cộng đồng mạng, mọi người đều tán thành.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
Chúng ta hãy cùng xem, rốt cuộc là những điều gì mà cho dù là tỉ phú thế giới cũng không thể mua được?</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
1. Khỏe mạnh: Đức Đạt Lai Lạt ma:<br />
Nhân loại, vì kiếm tiền mà hy sinh sức khỏe. Vì chữa bệnh mà hy sinh tiền tài. Sau đó, vì lo lắng tương lai nên không cách nào hưởng thụ hiện tại. Cứ như vậy mà không cách nào sống cho hiện tại. Khi còn sống, họ quên rằng cuộc đời là ngắn ngủi. Đến khi chết, mới phát hiện mình chưa từng một lần sống thật tốt.</span></div>
<a name='more'></a><span style="font-size: large;"><br />
</span><div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
2. Tình thương: Tagore:<br />
Lúc thoát khỏi cảnh nghèo khó, chúng ta sẽ có được tiền tài của mình nhưng để có được khoản tiền này, chúng ta đã mất đi bao nhiêu thiện tâm, bao nhiêu cái đẹp và bao nhiêu sức lực chứ!</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
3. Niềm vui<br />
Nhà chính trị, nhà khoa học về vật lý, điện từ, nhà phát minh Mỹ Franklin:<br />
Tiền tài không thể khiến người ta vui vẻ, vĩnh viễn sẽ không vì trong<br />
bản chất của nó không hề tồn tại cái gọi là vui vẻ. Người có được càng nhiều, lại càng muốn nhiều hơn.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
4. Chính trực<br />
Nhà tiểu thuyết người Anh – Douglas Adams:<br />
Lúc thật sự phục vụ người khác, điều cần thiết mà tiền tài không thể<br />
nào mua sắm hay đong đếm, đó chính là sự chân thành và chính trực.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
5. Tôn trọng<br />
Nhà triết học người Mỹ – Ayn Rand:<br />
Tiền tài là công cụ để tồn tại, thái độ của bạn đối với công việc cũng<br />
chính là thái độ của bạn đối với cuộc đời của chính mình. Nếu công<br />
việc kiếm sống là sa đọa, bạn đã hủy diệt ý nghĩa tồn tại của chính<br />
mình. Bạn đã từng cầm qua đồng tiền bất nghĩa chưa? Đã từng vì giành thêm chút lợi nhuận mà giễu cợt người khác chưa? Hoặc là hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức của mình? Vì để có thể sống qua ngày bạn đã làm những việc không nên làm? Nếu là như vậy, tiền tài cũng không mang đến dù chỉ một chút niềm vui. Đồ vật bạn mua sẽ trở thành một loại sỉ nhục mà không phải là kính trọng; là một loại căm hận mà không phải thành tựu.<br />
Như vậy, bạn sẽ cho rằng tiền tài là một loại tội ác bởi vì bạn không<br />
thể nào có được sự tự tôn từ nó.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
6. Nội tâm thanh tĩnh<br />
Doanh nhân nổi tiếng tại Mỹ – Richard M. DeVos:<br />
Tiền tài không thể nào mua được sự thanh bình trong nội tâm, nó không thể chữa trị mối quan hệ bị xé rách, hoặc làm cho cuộc sống không ý nghĩa trở nên ý nghĩa.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
7. Đạo đức<br />
Ký giả kiêm tác giả người Mỹ – George Lorimer:<br />
Thứ có thể mua được bằng tiền dĩ nhiên là tốt nhưng không nên quên rằng điều không thể mua được bằng tiền sẽ càng tốt hơn.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
8. Giáo dục<br />
Phóng viên kiêm tác giả người Mỹ – Neil de Grasse Tyson:<br />
Con người không dùng sự cảm thông và chia sẻ để cảm nhận tình cảm và ý nghĩ của người khác hay những sinh vật khác trên trái đất, có lẽ giáo dục chính quy của chúng ta nên thêm vào giáo dục sự cảm thông và chia sẻ. Thử tưởng tượng, nếu giáo dục gồm có đọc, viết, toán học, cảm thông và chia sẻ, thì thế giới này sẽ không còn như cũ nữa.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;">
<span style="font-size: large;"><img alt="Image may contain: text" src="https://scontent-lga3-1.xx.fbcdn.net/v/t1.0-9/16387442_1175907632507101_7262973700510707444_n.jpg?oh=cd1225c905fc986dc5bafcb47eb34586&oe=5A0507DC" /></span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-bottom: 6px; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
9. Trí tuệ<br />
Steve Jobs nhà sáng lập Apple:<br />
Tôi không phải vì kiếm tiền mà quay về Apple. Thần may mắn vẫn luôn quan tâm đến tôi; năm 25 tuổi, tôi đã kiếm được tài sản 100 triệu đô-la. Lúc ấy rất rõ ràng rằng tôi sẽ không bị tiền tài nô dịch. Bởi<br />
vì tôi chắc chắn không có khả năng tiêu hết số tiền kia, hơn nữa, tôi<br />
cũng không dùng tiền tài để kiểm chứng trí tuệ của mình.</span></div>
<div style="background-color: white; color: #1d2129; display: inline; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif; margin-top: 6px;"><span style="font-size: large;">
10. Giác ngộ tâm linh<br />
Người vô danh:<br />
Tiền tài có thể mua phòng ốc để ở nhưng không thể mua được một mái nhà ôn hòa; nó có thể mua một chiếc giường nhưng không mua được một giấc ngủ thoải mái dễ chịu; nó có thể mua một chiếc đồng hồ nhưng không mua được thời gian; nó có thể mua được quyển sách nhưng không mua được tri thức; nó có thể mua máu huyết nhưng không mua được sức khỏe.<br />
Vì vậy, tiền tài không phải là vạn năng. (Sưu tầm)</span></div>
<br />Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-49790589959286242682016-02-10T10:21:00.003-08:002017-07-13T19:18:34.937-07:00CÓ NHIỀU LÚC CẦN NÊN CÚI ĐẦU<div style="background-color: white; border: 0px; color: #404040; font-family: 'Helvetica Neue', Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; border: 0px; color: #404040; font-family: 'Helvetica Neue', Helvetica, Arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; text-align: center; vertical-align: baseline;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjoZD_PfWBQ0WhJKpD7l9p94aUse2SNJd6ol0L75OycEGbcaPyWgVKvQwvvhmywy3jbQcoZOBvra9zEArSMCyt3GxhVeL9zc8bKzstOtSs9So4HxLds1bhtVAGBFVFNEvKXnzC-W3pDdM2f/s1600/pf.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="900" data-original-width="1600" height="360" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjoZD_PfWBQ0WhJKpD7l9p94aUse2SNJd6ol0L75OycEGbcaPyWgVKvQwvvhmywy3jbQcoZOBvra9zEArSMCyt3GxhVeL9zc8bKzstOtSs9So4HxLds1bhtVAGBFVFNEvKXnzC-W3pDdM2f/s640/pf.jpg" width="640" /></a></div>
</div>
<div style="background-color: white; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<div style="border: 0px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="color: blue;">Benjamin Franklin được xưng là “cha đẻ của nước Mỹ”. Có một lần, ông từng đến thăm một vị lão tiền bối “đức cao vọng trọng”.</span><br />
<a name='more'></a></div>
<span style="color: blue;">Lúc ấy ông tuổi trẻ lại khí thế mạnh, mẽ nên đã ngẩng cao đầu mà sải bước đi rất nhanh. Không ngờ vừa bước đến cửa thì đầu của ông bị đập mạnh vào cái khung bên trên. Đau điếng cả người, ông không ngừng dùng tay mà xoa xoa bóp bóp, lại vừa nhìn cái khung cửa thấp hơn thân thể mình.</span></div>
<div style="background-color: white; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="color: blue;">Vị tiền bối ra chào đón Franklin chứng kiến cảnh này liền nói:“Rất đau phải không? Nhưng mà đây có lẽ là thu hoạch lớn nhất của chuyến thăm ta ngày hôm nay của cậu đấy! Một người muốn sống bình an vô sự trên đời thì lúc nào cũng phải ghi nhớ rằng: “Lúc nên cúi đầu thì phải cúi đầu!” Đây cũng là một chuyện mà ta muốn dạy cậu.”</span></div>
<hr style="background-color: #dddddd; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; height: 1px; line-height: 20px; margin-bottom: 20px;" />
<div style="background-color: white; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="color: blue;">Một người có thể có tự tin, nhưng đừng tự cao tự đại.</span></div>
<div style="background-color: white; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="color: blue;">Một người có thể phóng đãng một chút nhưng đừng kiêu căng, ngạo mạn.</span></div>
<div style="background-color: white; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="color: blue;">Một người có thể sống rất thọ nhưng cũng không thể trường sinh bất tử.</span></div>
<div style="background-color: white; border: 0px; font-family: 'helvetica neue', helvetica, arial, sans-serif; line-height: 20px; margin-bottom: 1.5em; outline: 0px; padding: 0px; vertical-align: baseline;">
<span style="color: blue;">Đừng cho mình là “quá quan trọng”, kỳ thực cũng là một loại tu dưỡng, một cảnh giới của cao thượng, một thái độ lạc quan và là một loại trưởng thành của tâm tính, hay còn là một loại tâm không màng danh lợi!</span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-2634516733712019402016-01-04T19:40:00.000-08:002017-07-13T19:20:22.327-07:00ĐỪNG VỘI PHÁN XÉT THA NHÂN<br />
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJwsWaGc6RzSpNuA87ek7h3nYY7Zfy9ErGu8lhTuNLYz8xmaAvTfH0g5jyxdL1Z_T0JBc40MUTXJAReULRMP5haaDwfVxk4RK2MvUwpZpFMMpjLpb4Fxltjl7JWMFhI_-LKGqXb0i0zNBb/s1600/p7.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="640" data-original-width="960" height="424" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgJwsWaGc6RzSpNuA87ek7h3nYY7Zfy9ErGu8lhTuNLYz8xmaAvTfH0g5jyxdL1Z_T0JBc40MUTXJAReULRMP5haaDwfVxk4RK2MvUwpZpFMMpjLpb4Fxltjl7JWMFhI_-LKGqXb0i0zNBb/s640/p7.jpg" width="640" /></a></div>
<br />
Hãy nhìn vào cả một quá trình để đánh giá con người hay sự việc, đó là những gì câu chuyện dưới đây gửi gắm.<br />
<br />
<a name='more'></a><br />
Người đàn ông nọ có 4 cậu con trai. Một ngày kia, ông gọi 4 người con
đến và nói rằng các con hãy đi tìm cây lê ở cách nhà rất xa. Tuy nhiên,
họ không đi cùng lúc. Người con cả sẽ đi tìm cây vào mùa đông, người con
thứ hai ra đi vào mùa xuân, người thứ ba vào mùa hè và người con út ra
đi vào mùa thu…. <br />
Khi họ quay trở về, người cha gọi cả 4 <span class="text_exposed_show">cậu con trai đến và hỏi: “Các con hãy tả lại cây lê cho cha xem”.<br />
Người con thứ nhất nói rằng cái cây ấy thật là xấu xí, cong queo. Người
thứ hai không đồng ý:“Không, con thấy đầy những chồi non xanh mơn mởn,
tràn ngập niềm hy vọng”. Người con thứ ba phản đối: “Có hoa nữa kìa, hoa
thơm ngát và thật ngọt ngào, đó là thứ đẹp nhất con từng thấy”.Người
con út cho rằng cả 3 anh của mình đều sai: “Tại sao mọi người không hề
để ý đến những chùm quả chín ngọt mọng trên cây nhỉ?”.<br /> Người cha từ tốn giải thích rằng cả 4 người đều đúng bởi vì họ chỉ nhìn thấy một mùa trong suốt cuộc đời của cây lê. Ông nói:<br /> "Đừng nên đánh giá một cái cây khi chỉ nhìn thấy nó trong một mùa.<br />
Cũng giống như việc đừng nên đánh giá con người khi bạn chỉ nhìn thấy
họ trong chốc lát. Bản chất con người chỉ có thể đánh giá khi nhìn vào
cả một quá trình". <br /> Nếu bạn cũng giống như người con cả, vội vã nhận
xét vào mùa đông, bạn đã mất đi niềm hy vọng của mùa xuân, vẻ đẹp của
mùa hạ và sự ngọt ngào của mùa thu...<br /> Theo Truật Xích</span>Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-90073590462163907092015-10-06T09:07:00.001-07:002015-10-06T09:30:06.335-07:00DÙNG 3 CÂY CHỔI ĐỂ TÌM HẠNH PHÚC<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXutYzxrHU7SnGhhMBybnfXf110hXuyBPYKu1WEigQhU2vZbQ19APEFJY6CsEfZATvbzDufnW34qGYL9QEOlksYePQo9HGcwVWf19AxKHzbKHWKSDAtuzaT4EYH9wkamb8YnIVrr_ym4RN/s1600/mt.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="409" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiXutYzxrHU7SnGhhMBybnfXf110hXuyBPYKu1WEigQhU2vZbQ19APEFJY6CsEfZATvbzDufnW34qGYL9QEOlksYePQo9HGcwVWf19AxKHzbKHWKSDAtuzaT4EYH9wkamb8YnIVrr_ym4RN/s640/mt.jpg" width="640" /></a></div>
<span style="background-color: white; color: #191919; font-family: helvetica; font-size: 14px; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;"><br /></b></span></span>
<span style="background-color: white; color: #191919; font-family: helvetica; font-size: 14px; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;"><br /></b></span></span>
<span style="background-color: white; color: #191919; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;">Có ba cây chổi này trong tay, cuộc đời bạn bảo </b></span></span><b style="background-color: white; color: #191919; font-family: Arial, Arial, sans-serif; line-height: 17.22px; outline: 0px;">đảm</b><b style="background-color: white; color: #191919; font-family: Arial, Arial, sans-serif; line-height: 17.22px; outline: 0px;"> sẽ được quét sáng. </b><br />
<b style="background-color: white; color: #191919; font-family: Arial, Arial, sans-serif; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><br /></b>
<span style="background-color: white; color: #191919; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></b></span></span><span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;">Cây chổi thứ nhất</b></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br /></span></span></span>
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Có một thanh niên trẻ tuổi sau khi trải qua liên tiếp những thất bại về tình yêu và sự nghiệp, trong lòng cảm thấy rất chán nản và rầu rĩ. Áp lực kéo dài, anh ta cảm thấy cuộc sống không còn tia hy vọng nào, toàn là một màu đen ảm đạm. Thế rồi, một hôm anh ta nghe được có người nói rằng trên núi có một vị hòa thượng có thể giúp mọi người giải trừ hết thảy những phiền não và đau khổ. </span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"></span></span></span><br />
<a name='more'></a><span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;">Anh ta liền ôm hoài bão lên núi tìm vị hòa thượng này để thử vận may cho mình.</span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Anh ta hỏi vị hòa thượng:<i style="outline: 0px;">“Bạch Sư phụ, con cảm thấy rằng bầu trời của cuộc đời con phủ đầy mây đen, thế giới là một khung cảnh ảm đạm, con nên phải làm gì bây giờ ạ?’</i></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><i style="outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></i></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Vị hòa thượng ngẩng đầu nhìn trời rồi nói: <i style="outline: 0px;">“Đêm nay sẽ có mưa, thí chủ ngủ lại đây một đêm đi, từ từ rồi ta sẽ nói cho thí chủ biết cách giải quyết!”</i></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><i style="outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></i></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Ban đêm quả nhiên trời mưa, mãi đến hết ngày hôm sau cũng chưa tạnh, người thanh niên tìm vị hòa thượng nói: <i style="outline: 0px;">“Bạch sư phụ, bây giờ ngài có thể nói cho con biết biện pháp được không?”</i>, vị hòa thượng lại ngẩng đầu lên nhìn trời rồi nói: <i style="outline: 0px;">“Đợi lúc nào mưa tạnh ta sẽ nói cho thí chủ biết”</i>. <br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />Vì đang vào mùa mưa, nên trận mưa này kéo dài tới ba ngày, người thanh niên ở trong chùa một mình với mưa dầm nên cảm thấy rất buồn chán và có phần bực bội. Mãi đến giữa trưa ngày thứ tư, mưa mới bắt đầu tạnh, mây đen tản đi, ánh nắng mặt trời êm dịu tỏa xuống, bầu trời trong vắt như vừa được tắm rửa, trong lòng anh ta đột nhiên cũng rạng rỡ hơn.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Lúc này, vị hòa thượng nói với anh ta: <i style="outline: 0px;">“Thí chủ nhìn xem, trải qua mấy ngày mưa rơi, giờ gặp lại ánh mặt trời thì liền cảm thấy thân thiết và ấm áp. Thí chủ sở dĩ cảm thấy áp lực ảm đạm, cũng là bởi vì những đám mây đen trên đỉnh đầu thí chủ đã tồn tại quá lâu rồi, muốn tiêu tan đám mây ấy đi, nhất định phải dùng một loại tâm thái lạc quan tràn đầy hy vọng để đối phó với chúng.</i> <i style="outline: 0px;">Vả lại, chỉ có trải qua ảm đạm, thí chủ mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp và sự ấm áp của ánh sáng mặt trời”</i>.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Cây chổi đầu tiên của cuộc đời là hy vọng, chỉ có dùng nó mới quét được đám mây đen trên đỉnh đầu, trả lại cho bạn một khoảng trời trong xanh tươi đẹp.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br /></span></span></span>
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br /></span></span></span>
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;">Cây chổi thứ hai</b></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="outline: 0px;"><span style="font-family: Arial, Arial, sans-serif;"><b><br style="outline: 0px;" /></b></span><span style="font-family: helvetica;">Một nhóm học sinh trung học được cô giáo dẫn đi chơi xuân, ở một bờ sông của vùng ngoại ô. Lúc đến nơi, họ bắt gặp một đôi nam nữ đang ôm nhau, nhóm học sinh cùng nhau len lén nhìn trộm.</span></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Cô giáo bắt gặp tình cảnh này liền hỏi: <i style="outline: 0px;">“Các em! khi các em nhìn thấy cảnh này thì trong lòng các em nghĩ tới điều gì vậy? hãy mạnh dạn nói ra đi nào!”</i></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><i style="outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></i></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Nhóm học sinh nhao nhao lên tiếng, có em nói <i style="outline: 0px;">“cảnh này trẻ em không nên nhìn thấy”</i>, có em nói <i style="outline: 0px;">“thấy được sự phóng túng dâm loạn”,</i> có em lại nói <i style="outline: 0px;">“nhìn thấy yêu đương vụng trộm”</i> …, nói chung các ý kiến đều kiểu như vậy.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Cô giáo thở dài, rồi dùng một đoạn cây viết lên mặt đất chữ ” tình yêu” thật to, sau đó cô nói với học sinh:<i style="outline: 0px;">“Vào một ngày mùa xuân tươi đẹp, ở một bờ sông nhỏ thanh tịnh như thế này, họ làm như vậy trong lòng chắc hẳn nhất định là tràn đầy tình yêu!</i> <i style="outline: 0px;">Các em à, trên thế giới có nhiều tình cảm đẹp như vậy, thế mà sao trong lòng các em lại chỉ chứa đựng ý nghĩ xấu xa như thế?”</i></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><i style="outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></i></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Các em học sinh đều cúi đầu xấu hổ.</span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Cây chổi thứ hai trong cuộc đời chính là tình yêu thương, luôn luôn dùng nó để quét sạch bụi trong trái tim mình, khiến cho trái tim mình tỏa sáng, từ đó sẽ được chứng kiến tình yêu thương tràn ngập trên thế giới này.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br /></span></span></span>
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br /></span></span></span>
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;">Cây chổi thứ ba</b></span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><b style="font-family: Arial, Arial, sans-serif; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></b></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Nghe đồn rằng ở một nơi phương xa có rất nhiều kim cương, vì vậy có một người đàn ông đã lên đường tới đó. Lúc ban đầu anh ta đi rất nhanh, cảnh đẹp bên đường không thể hấp dẫn được ánh mắt của anh ta. Thời gian dần qua đi, anh ta bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, liền bước đi chậm lại, khi vừa đi chậm lại thì anh ta bỗng phát hiện ra rất nhiều viên đá nhỏ có hình thù kỳ lạ ở bên đường, màu sắc rực rỡ, thế là anh ta lựa chọn những viên đá này cho vào chiếc túi đã chuẩn bị để đựng kim cương. Trên đường đi, những viên đá đẹp mắt càng ngày càng nhiều, anh ta cũng nhặt càng ngày càng nhiều và chiếc túi cũng càng ngày càng nặng. Cuối cùng, anh ta ngã trên con đường đến phương xa đó và không đứng dậy được, còn những viên kim cương xinh đẹp kia thì vẫn nằm ở phương xa mà lóe lên hào quang mê đắm lòng người.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><br style="outline: 0px;" /></span></span></span><span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><span style="color: blue;">Cây chổi thứ ba trong cuộc đời chính là kiên trì, một người trong quá trình theo đuổi những điều mình mong muốn, chắc chắn sẽ có lúc mệt mỏi, chắc chắn sẽ có lúc bước đi chậm lại, mà vào lúc này, đủ mọi cám dỗ sẽ xuất hiện, chỉ có dùng loại chổi “kiên trì” này mới quét sạch được những cám dỗ trên con đường đi của mình để bạn không bị ràng buộc vào những cám dỗ đó, từ đó bạn sẽ đi đến được nơi mình mong ước.</span></span></span><br />
<span style="background-color: white; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;"><span style="color: blue;"><br /></span></span></span>
<br />
<div style="background-color: white; color: #383838; font-family: helvetica; line-height: 17.22px; margin: 0px; outline: 0px; padding: 0px; text-align: right;">
<i style="outline: 0px;"><span style="color: #191919; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Theo <a href="http://webtretho.com/forum/links.php?url=http://secretchina.com/" rel="nofollow" style="color: #3474ab; outline: 0px; text-decoration: none;" target="_blank">secretchina</a></span></span><span style="color: #191919; outline: 0px;"><span style="font-family: Arial; outline: 0px;">Mai Trà biên dịch<br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" /><span style="font-size: 14px;">Nguồn: daikynguyenvn</span></span></span></i></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-4709742044301373692015-07-15T17:59:00.001-07:002015-07-16T08:23:13.324-07:00ĐẾN MỘT LÚC, CHÚNG TA CẢM NHẬN ĐƯỢC ....<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;">
<img border="0" height="222" id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15492" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhvK2cKxIqxInFAOgzEcnDtBzHLlr7TEkrqYEFzyL-4nuSDSPGkiiPn-kqsSOYGWxrhwqTBg5VDlfZ8agBCkU6zntid_Wnkp1MBQ4O4_pLMjyA7AsMAcJT_HCcOqimQqPmZZ505CswxXmJw/s400/flower.gif" style="border: medium none;" width="400" /> </div>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15514">
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15522">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15521"><strong id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15523">Đ</strong>ến
một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời rằng
không có gì là trường tồn bất biến, ngược lại chính nhờ sự biến đổi ấy
mà chúng ta có những điều mới mẻ tinh khôi.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15527">
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15520">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15519"><strong>Đ</strong>ến
một lúc, mọi giông tố mịt mùng không che nổi sự bừng sáng của con tim
và mọi khổ đau buồn tủi không đánh gục được niềm lạc quan tiềm ẩn trong
một tinh thần.</span></span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
<br />
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15517">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15518">Chúng ta sống
quá lâu trong thành kiến và định kiến hẹp hòi cùng với lòng kiêu mạn
đứng chen chân trong một ngôi nhà bản ngã; đến một lúc, chúng ta cần
phải bước ra khỏi cửa để được ngắm nhìn toàn bộ sự mênh mông và bát ngát
của đất trời.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15516">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"></span></span><br />
<a name='more'></a></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15515">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15528"><strong>Đ</strong>ến một lúc, chúng ta cảm nhận được niềm vui khi tấm lòng rộng mở và trái tim thắp sáng lên niềm tin yêu cuộc sống.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15513">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15530">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15529"><strong>Đ</strong>ến
một lúc, chúng ta nhìn lại và cười nhạo vào những trò hề do chính mình
tạo ra và chúng ta trở nên lặng lẽ để thấy rõ sự cần thiết của tĩnh tại
tâm hồn.</span></span></span></div>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15532">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15531">Chúng ta chợt nhận thấy quy luật sâu xa của cuộc sống hạnh phúc không chỉ là đón nhận mà còn phải là sự cho đi.</span></span></span>
</div>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15534" style="text-align: justify;">
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15533">
</div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15536">
<span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15535"><strong>Đ</strong>ến
một lúc, cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì chúng ta vớt lên
được cái gì đó từ dòng nước mà chính là quăng bỏ bớt cho dòng nước cuốn
trôi.</span></span>
</span></div>
<span style="font-size: large;">
</span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15537">
<span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><br />
</span></span>
</div>
<span style="font-size: large;">
</span><span style="color: blue;"><strong id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15539"><span style="font-size: large;">
</span></strong></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15538">
<span style="color: blue;"><strong id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15539"><strong>Đ</strong><span style="font-size: large;">ến một lúc, chúng ta hiểu được sự thật của niềm
vui không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng mà chính
là từng bước chân thảnh thơi và được ngắm hoa cỏ dại trên đường.
</span></strong></span></div>
<span style="color: blue;"><strong id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15539">
</strong></span>
</div>
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span></div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15542">
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15541">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15540">Chúng ta chợt nhận ra rằng hạnh phúc không phải ở đâu xa mà chính là sự mãn nguyện trong từng phút giây hiện tại.</span></span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15544">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15543">Khi đã trải qua
bao nhiêu buồn vui thương ghét, bao hi vọng chán chường, bao thành công
thất bại, đến một lúc chúng ta chợt nhận thấy rằng tất cả mọi sự đời
đến và đi, có rồi không dường như chỉ là một tuồng ảo hóa.</span></span></span><br />
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br /></span></span></div>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15546">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15545">Chúng ta cảm
thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ
cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm dẫu chỉ là của người
khách qua đường cũng đủ làm cho ta ấm lòng và tươi vui hơn trong cuộc
sống.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15547">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15550">
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15549">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15548"><strong>Đ</strong>ến
một lúc, chúng ta thấy tuổi trẻ của mình chỉ toàn là ước mơ cùng với nỗ
lực vào tương lai hun hút, và đến lúc già đi thì luôn hồi ức tiếc
thương một dĩ vãng đã xa rồi. Trong một đời người ngắn ngủi chúng ta đã
đánh lỡ đi bao sự sống nhiệm mầu trong thực tại giản đơn, tiếc thương
một dĩ vãng đã xa rồi. Trong một đời người ngắn ngủi chúng ta đã đánh lỡ
đi bao sự sống nhiệm mầu trong thực tại giản đơn.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15551">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
</div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15552">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><strong>Đ</strong>ến một lúc, chúng ta hiểu ra rằng
duy chỉ có tình thương, chứ không phải có bất cứ thứ gì khác giúp con
người thiết lập được trật tự mới và hòa bình cho nhân loại.</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15554">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15553">Mọi dòng sông
đều chảy ra biển cả, mọi con đường chân lý đều hướng về nẻo đạo vô biên
và mọi yêu thương chung cuộc đều đạt đến chân phúc.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15555">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><strong>Đ</strong>ến một lúc, chúng ta cần phải dọn
đất trồng hoa trên mảnh vườn của mình còn hơn mỏi mòn chờ đợi ai đó mang
hương sắc đến dâng cho.</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
<br />
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">Tất cả mọi hành động của ta chỉ là những đợt sóng lăn
tăn trên mặt biển nhưng trong lòng đại dương sâu thẳm vẫn còn đó sự
lặng lẽ bình yên.</span></span>
</div>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15556">
</div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15557">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><strong>Đ</strong>ến một lúc, chúng ta cảm thấy
những việc làm thường nhật phải là niềm vui cho sự sống hàng ngày không
phải là sự bắt buộc hay là một quán tính khô khan, máy móc của đời mình.</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15559">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15558">Hiểu ra rằng
bản ngã ích kỷ thường khiến mình nhìn thấy lỗi lầm, sự xấu xa của người
khác hơn là chính bản thân mình. Chúng ta thường che đậy và bảo vệ mình
khỏi tổn thương nhưng vô tình điều ấy là tự ôm chất độc và giết chết bản
thân mình.</span></span></span></div>
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15561">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15560"><strong>Đ</strong>ến
một lúc, chúng ta cảm thấy sự tha thứ, bao dung là món quà tặng vô giá
và cầ thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ cạn.</span></span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15563">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15562">Khi chúng ta
thấy mình tham vọng quá lớn trong khi đời người thật ngắn ngủi, đó là
lúc mình hiểu ra hành trang cho lộ trình vạn dặm không phải là những gì
có thể nắm bắt bên ngoài mà đó là yếu tố tâm linh bất diệt bên trong.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15564">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><strong>Đ</strong> ến một lúc, chúng ta hiểu con đường tâm linh thì tuyệt đối đơn độc, không ai có thể đi theo dẫu đó là người thân yêu nhất.</span></span></div>
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15565">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">Chúng ta cảm nhận những khoảnh khắc tĩnh lặng nhỏ bé
của tâm hồn còn quý giá hơn cả những tài sản được cất chứa chung quanh
là lúc chúng ta định lượng được giá trị chân thật của một kiếp người.</span></span></div>
<div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15570">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><span id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15569">Chúng ta hiểu
rằng cần phải thánh hóa đời sống hơn là chạy đi tìm thiên đường ở chốn
xa xăm. Đến một lúc, chúng ta cảm thấy không sợ hãi địa ngục hoặc một
thế lực tối cao, nhưng bằng trí tuệ tuyệt vời, chúng ta thấy rằng vạn
pháp vốn là không và số phận tùy thuộc vào khả năng giác ngộ của chính
mình.</span></span></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15568">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><br />
</span></span>
</div>
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
</span></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1437007309926_15566">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;">
Chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản trước những
mất mát, đau thương vì dòng nước thanh lương có thể cuốn trôi đi bao hệ
lụy và có thể đưa chúng ta bến bờ rạng rỡ của ngày mai.</span></span>
</div>
</div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;">
<br /></div>
<div style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;">
<i><span style="color: purple; font-size: large;">Nhận từ email thân hữu, chưa biết </span></i><span style="color: purple; font-size: large;"><i>tên của </i></span><i><span style="color: purple; font-size: large;">tác giả</span></i></div>
<br />Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-39167010526890096082015-04-03T20:11:00.000-07:002015-04-03T20:11:06.333-07:00THẰNG ĂN CẮP<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzx4nqWCdt9k86t5SRvjo6JkwgFusNmb0p0iakWz591TE5EhUbOQ-zz-moeHLgiytCLhI88Um1DlS3ijGSuLwTNL7U0yN4KNdVVnXMtnjscncFF-haaFYvUArIn-ed34ONyhq7-kPCrXQT/s1600/blog23.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgzx4nqWCdt9k86t5SRvjo6JkwgFusNmb0p0iakWz591TE5EhUbOQ-zz-moeHLgiytCLhI88Um1DlS3ijGSuLwTNL7U0yN4KNdVVnXMtnjscncFF-haaFYvUArIn-ed34ONyhq7-kPCrXQT/s1600/blog23.jpg" height="320" width="263" /></a></div>
<br />
<br />
<div class="_5pbx userContent" data-ft="{"tn":"K"}">
<span style="color: blue;"><i><br /></i></span>
<span style="color: blue;"><i>
Ở một làng nọ bên Ấn Độ, có một thương gia nghèo. Ðời sống khó khăn,
nạn cường hào ác bá quá đỗi lộng hành khiến bác ta sống không nổi, phải
bỏ đi một xứ xa sinh sống. Sống nơi đất khách quê người lâu ngày, lòng
riêng vẫn tủi. Lại thêm tuổi đà xế bóng, tính ganh đua, lòng ham muốn
cũng mỏi mòn. Một hôm chạnh nhớ cố hương, bác quyết định trở về. Bán hết
tài sản lấy tiền mua vàng, gói vào một túi vải giấu trong túi hành lý
khoác vai, bác lên đường về quê hương.</i></span><br />
<a name='more'></a><br />
<span style="color: blue;"><i> Trong vùng quê người
thương gia, giữa một cánh đồng, dân trong vùng xây một ngôi chùa nhỏ để
các nông phu buổi trưa ghé vào lễ Phật và nghỉ ngơi. Một cây bồ đề lâu
năm che bóng rợp xuống một sân nhỏ lát gạch, một cái giếng khơi, nước
mát và trong vắt, cũng là nơi cho khách bộ hành ghé chân nghỉ ngơi, giải
khát, hoặc đôi khi ngủ qua đêm trong chùa. Chùa không có người coi.
Phật tử trong chùa đều là nông dân. Lúc rảnh việc thì tự ý tới làm công
quả quét tước, dọn dẹp, chăm sóc cho đám cây cỏ sân chùa lúc nào cũng
hương khói quanh năm.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Sau nhiều ngày lặn lội đường xa, người
thương gia về gần đến làng cũ. Trời đã xế trưa, nắng gắt. Ði ngang qua
chùa, bác ghé vào nghỉ chân dưới gốc bồ đề. Ra giếng nước giải khát, rửa
ráy sạch sẽ xong, bác vào chùa lễ Phật. Trong chùa vắng lặng. Bác thắp
hương quỳ trước bàn thờ Phật. Ngước nhìn lên, nét mặt đức Thế Tôn vẫn
trầm mặc như xưa nay, hơn mười năm qua không có gì thay đổi. Cảnh vật
như đứng ngoài thời gian. Lễ xong, người thương gia rời chùa. Thấy bóng
chiều đã ngả, đường về còn khá xa, bác liền rảo bước, bỏ quên túi hành
lý trong chùa.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Buổi chiều hôm đó, một nông dân nghèo khổ trở về
làng sau một ngày làm việc ngoài đồng. Ngang qua chùa, ngày nào cũng
vậy, bác ghé vào lễ Phật trước khi trở về nhà. Lễ xong, bác trông thấy
một túi vải to để gần bàn thờ. Bác ta nghĩ thầm:<br /> “Không biết túi vải
của ai đi lễ đã bỏ quên. Nhỡ có người tham tâm lấy mất thì tội nghiệp
cho người mất của. Âu là cứ mang về nhà rồi ghi bảng thông báo để trả
lại cho người ta.” Về đến nhà, bác nông dân gọi vợ con ra, trỏ vào túi
vải, nói:<br /> - Ðây là vật người ta bỏ quên trong chùa. Nay mình cứ tạm
kiểm kê rõ ràng, đầy đủ, mai mốt có người đến nhận đúng thì trả lại cho
người ta.<br /> Giở ra xem, thấy có gói vàng to, người nông dân nghiêm giọng dặn vợ con:<br />
- Vàng của người ta là một vật rất nguy hiểm. Nó làm nảy lòng tham. Mọi
điều bất chính, bất lương, mọi sự đau khổ cũng từ đó phát sinh. Mẹ con
mày chớ có dúng tay vào mà khốn!<br /> Bác cất cẩn thận vào rương, khóa lại. </i></span><br />
<span style="color: blue;"><i>
Người thương gia rảo bước về gần đến làng, nhìn xa xa ráng chiều êm ả,
những làn khói bếp vương vấn trên rặng tre quen thuộc. Cảnh xưa vẫn còn
trong trí bác so với nay như không có gì thay đổi sau hơn mười năm xa
cách.<br /> Vừa đến cổng làng, người thương gia mới sực nhớ đã bỏ quên túi
hành lý ở chùa. Lo sợ, hốt hoảng, bác vội quay lại con đường cũ, vừa
chạy vừa kêu:<br /> - Khổ thân tôi! Thế là tôi mất hết cả sản nghiệp dành dụm từ hơn mười năm nay!<br /> Bao nhiêu công lao trôi sống trôi biển cả rồi! Khổ thân tôi chưa!<br /> Người đi đường ai thấy cũng ngạc nhiên.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Tới chùa thì cảnh vẫn vắng tanh, bên trong chỉ có một cụ già đang lễ Phật. Người thương gia vội túm lấy cụ già, hốt hoảng hỏi:<br /> - Túi đồ của tôi đâu? Vàng của tôi đâu?<br /> Cụ già ngạc nhiên:<br /> - Túi đồ nào của bác? Vàng nào của bác?<br /> - Thì cái túi hành lý tôi để quên hồi xế trưa trong chùa này!<br /> Cụ già vẫn bình thản:<br />
- Quả thật lão không thấy túi đồ của bác. Lão đã sống thanh đạm cả đời,
nỡ nào trong chốc lát vứt bỏ lương tâm mà tham của người. Bác cứ bình
tĩnh. Của mất, có duyên còn có ngày lấy lại, vô duyên thì của cầm trong
tay cũng mất. Túi đồ của bác đã thất lạc, bác lại mất luôn cả cái tâm
công chính, đỗ vấy cho người là cớ làm sao? <br /> Gần đây có một xóm
làng, buổi chiều nông dân thường lễ Phật trước khi về nhà. Bác thử tới
đó hỏi xem. Thói thường, thấy vàng là tối mặt lại. Nhưng cũng còn tùy.
Cũng còn có nhiều người tốt.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Người thương gia nghe ra, nhận thấy
mình vô lý, bèn xin lỗi cụ già rồi theo lời chỉ dẫn, tiếp tục đi tìm.
Tới làng, ông ta hỏi nhiều người mà không ai biết. Nghĩ rằng sản nghiệp
dành dụm trong mười năm của mình nay phút chốc như chiếc lá vàng rơi
theo gió đưa, biết đâu là bờ bến mà tìm! Ðành phó mặc cho bước chân tình
cờ may rủi. Khi tới cuối làng, giữa vườn cây cối um tùm có một căn nhà
lá nhỏ tồi tàn. <br /> Trước cửa treo một tấm bảng đen, với hàng chữ trắng
viết to: “Tôi có nhặt được một túi vải bỏ quên trong chùa. Ai là chủ
xin tới nhận lại.”</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Người thương gia mừng quýnh đập cửa, gặp anh nông dân ra mở hỏi:<br /> - Bác là chủ túi đồ bỏ quên trong chùa?<br /> - Vâng, chính tôi. Tôi đã để quên trong chùa hồi xế trưa nay. Xin cho tôi nhận lại.<br /> - Nếu đó là của bác thì bác phải nói xem túi đồ của bác như thế nào? Trong đựng những gì?<br /> Người thương gia trả lời:<br /> - Ðó là túi vải, trong đựng một ít lương khô đi đường.<br /> Người nông phu nói:<br /> - Thế thì không phải túi đồ của bác.<br /> - Thú thật với bác, cũng còn một số vàng trong một gói vải khác màu đỏ.<br />
Người nông phu nghe tả đúng các đồ vật và số lượng vàng đựng trong túi
vải, biết chắc người tới hỏi là chủ nhân bèn mở rương ra, nói với người
thương gia:<br /> - Quả thật đó là túi đồ của bác. Xin mời vào nhận.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i>
Người thương gia nhận đủ số vàng, lòng vui khôn tả. Bác thấy cảnh nhà
người nông dân nghèo nàn mà lại không có lòng tham, để tỏ lòng biết ơn,
bác chia đôi số vàng gói vào một miếng vải đưa cho người nông dân. Bác
nói:<br /> - Vàng của tôi tưởng đã mất, may sao lại gặp tấm lòng quý của bác. Tôi xin biếu bác một nửa để tỏ lòng thành thật biết ơn.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Người nông dân ngạc nhiên:<br /> - Trả lại món vật không phải của mình chỉ là một việc bình thường, có ơn gì mà được đền?<br /> - Bác đã làm một điều thiện. Ðược đền ơn là đúng lẽ.<br />
- Làm việc thiện là nghĩa vụ tự nhiên. Đạo lý xưa nay vẫn dạy như vậy.
Đó không phải là cái cớ để đòi hay nhận tiền thưởng. Cũng như lòng yêu
dân tộc, yêu tổ quốc không phải là cái cớ để được trả công. Vàng của bác
do công sức làm ra thì bác hưởng. Tôi có góp công lao gì vào đó mà chia
phần? Thôi, xin bác hãy để tôi được sống yên vui trong cái nghèo của
tôi hơn là sống giàu có nhờ vào của cải người khác. Như thế cũng là một
cách ăn cắp.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Người thương gia không còn lý lẽ gì để nói thêm bèn
khoác hành lý lên vai, bất thần vất gói vải đựng nửa số vàng lên bàn rồi
bỏ chạy. Ý định của ông ta là bắt buộc bác nông dân phải nhận sự đền
ơn, nhưng bác nông dân vội nhặt gói vàng rồi đuổi theo, miệng hô hoán:<br /> - Bớ người ta, thằng ăn cắp! Bắt lấy thằng ăn cắp.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i> Dân trong làng nghe tiếng hô hoán liền đuổi theo bắt được người thương gia dẫn trở lại trước mặt bác nông dân, hỏi:<br /> - Hắn đã ăn cắp vật gì của bác?<br /> - Hắn định ăn cắp cái tâm công chính và chân thật mà tôi có được từ ngày tôi học Phật!...</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i>
Những người làm việc công mà đòi trả ơn, làm việc thiện chỉ do tư lợi,
làm việc nước cốt vì quyền hành địa vị… thảy đều là những thằng ăn cắp…<br />
Chúng ta có nhận ra “thằng ăn cắp” ngay trong bản thân mình không khi
chúng ta tự hào về những ơn <span style="color: black;">Th<span style="color: black;">ư<span style="color: black;">ợng <span style="color: black;">Đ<span style="color: black;">ế </span></span></span></span></span>ban, khi chúng ta làm điều gì cho người
khác vì vụ lợi, kiêu ngạo, ích kỷ, thiếu tôn trọng mọi người…?</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i>Sưu tâm trên Net </i></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-52070586592950388802015-04-03T19:12:00.000-07:002015-04-03T19:12:09.569-07:00NGÀY ĐÁNG SỐNG<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhZzVF1E-1J4rKO6EWWPNqU3VCsDmQ2cKtcrZzsAPUqjj7LRWpm5SEow2_EyQa3-QC88Il0fSoAFcGXIDmnU4r8lMKOSKOrmf-uJLHn9k34sde-TLDEo40_lZpqc4xl0jHLE07ouuGlhCEw/s1600/blog27.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhZzVF1E-1J4rKO6EWWPNqU3VCsDmQ2cKtcrZzsAPUqjj7LRWpm5SEow2_EyQa3-QC88Il0fSoAFcGXIDmnU4r8lMKOSKOrmf-uJLHn9k34sde-TLDEo40_lZpqc4xl0jHLE07ouuGlhCEw/s1600/blog27.jpg" height="400" width="243" /></a></div>
<span style="color: blue;"><i><br /></i></span>
<span style="color: blue;"><i> <br /> Đó không phải quá khứ, bởi ngày hôm qua chỉ là những giấc mộng hão huyền và ngày mai là những ảo vọng xa xôi.<br /> Vậy ta chỉ còn duy nhất một ngày để sống và đáng sống. Đó là ngày hôm nay, ngay giờ phút này.</i></span><br />
<span style="color: blue;"><i>
Trước khi viết ra những dòng này tôi cũng giống bạn, thường thở dài và
ôm nhiều nỗi sầu. Nhiều thời gian trong ngày tôi dành ra để tiếc nuối
thời quá vãng cùng bài ca “giá như”.</i></span><br />
<a name='more'></a><i>Stephen Leacock từng viết:
“Cuộc đời chúng ta thật kì lạ! Các cậu bé thì mơ ước mình lớn thêm vài
tuổi nữa. Các chàng trai thì ao ước mình đã trưởng thành. Lúc trưởng
thành rồi thì lại nói: Giá mà tôi đã kết hôn rồi! Sau khi kết hôn rồi
anh ta lại nói: Giá mà bây giờ mình được nghỉ ngơi! Cuối cùng, khi nghỉ
ngơi rồi thì mới nhìn lại quãng đời đã qua. Trong lòng cảm thấy tiếc
nuối vô cùng. Bởi vì anh ta đã bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội trong đời. Khi
nhận ra được thì đã quá muộn mất rồi!”.<br /> Tôi muốn mượn câu chuyện về
Edward s. Evans trong cuốn sách “Quẳng gánh lo đi mà vui sống” để cho
bạn hiểu rõ hơn cuộc sống chính là sống từng ngày, từng giờ, từng phút
của hiện tại.<br /> Edward s. Evans xuất thân từ gia đình nghèo khó, ông
khởi nghiệp bằng nghề bán báo, sau đó làm nhân viên ở một cửa hàng tạp
hóa và làm thêm ở thư viện. Tiền lương làm thêm rất bèo bọt nhưng ông
không dám bỏ việc vì phải nuôi gia đình có tới bảy miệng ăn. Cứ như thế
cho đến 8 năm sau, ông mới dám khởi nghiệp từ 55 đô la đi mượn để kinh
doanh. Chỉ trong một năm, vốn kinh doanh của ông đã lên tới 20.000 đô
la.<br /> Tuy nhiên, tai họa ập đến khi ông đứng ra bảo lãnh một khoản
tiền lớn cho người bạn kinh doanh nhưng anh ta bị phá sản. Cùng lúc đó,
ngân hàng mà ông gửi toàn bộ tiền bị vỡ nợ. Không những mất tiền từng
ngày, từng giờ ông phải ôm thêm khoản nợ 16.000 đô la.<br /> Ông ăn không ngon, ngủ không yên, sau đó là bán thân bất toại, nằm một chỗ, khắp mình lở loét.<br />
Bác sĩ điều trị nói rằng ông không thể sống quá hai tuần nữa. Ông sợ
hãi vô cùng, sau khi viết xong di chúc, ông nằm chờ chết. Ông ngủ liên
tục trong hai tuần so với trước kia một ngày ông ngủ không đầy hai giờ
đồng hồ. Ông rũ bỏ mọi âu lo và ngủ say như một đứa trẻ.<br /> Không hiểu
sao mọi điều phiền muộn đều tiêu tan cả, ăn uống cũng ngon miệng hơn,
ông còn tăng cân nữa. Chỉ hai tuần sau ông đã chống gậy và đi lại. Sáu
tuần sau ông đi làm trở lại. Chỉ vài năm sau, ông trở thành lãnh đạo một
công ty lớn.<br /> Câu chuyện trên là minh chứng cho giá trị của việc tận
hưởng cuộc sống hiện tại. Ngày hôm nay là thực tại và ngày hôm nay mới
chính là cuộc đời. Cho dù ngày hôm nay có ngắn ngủi nhưng nó chứa đựng
những khoảnh khắc cho bạn cảm nhận rõ ràng nhất về sự sống đang vận động
và nghe rõ từng nhịp thở của chính mình.<br /> Có người nói: “Nhiều người
chỉ nghĩ đến bánh mì phết mứt của ngày hôm qua và ngày mai mà quên đi
món ăn ngon lành của ngày hôm nay”. Lẽ thường, mọi người đều như vậy cả.<br /> Từ những năm 30 trước Công nguyên, một bài thơ của Horace có đoạn:<br /> Những con người có thể làm chủ ngày hôm nay,<br /> Là những người biết uống hạnh phúc trong cuộc sống;<br /> Với tâm hồn bình thản mà hô to lên rằng:<br /> Cho dù ngày mai có khắc nghiệt đến đâu,<br /> Thì tôi cũng cố sống cho trọn vẹn ngày hôm nay.<br />
Thời gian trôi đi như gió thoảng và đời người chẳng khác nào cát bụi.
Ném đi những mơ hồ, xa xôi; gạt bỏ những cái đã qua, những mong chờ ngày
mai đến thì ngay lúc này, giây phút này là tài sản quý báu nhất và cũng
là duy nhất mà chúng ta có…(Sưu tầm trên Net)</i><br />
<div class="_5pcp _5vsi">
<div>
<span><a class="UFILikeLink" data-ft="{"tn":">"}" data-reactid=".0" href="https://www.facebook.com/chuan.c.phan/posts/757536761010859#" role="button" title="Like this"><span data-reactid=".0.1"><br /></span></a></span><span><a class="comment_link" data-ft="{ "tn": "S", "type": 24 }" data-reactid=".1" href="https://www.facebook.com/chuan.c.phan/posts/757536761010859#" role="button" title="Leave a comment"><span data-reactid=".1.1"></span></a></span><span><a class="share_action_link" data-dialog-title="Share on your own Timeline" data-dialog-width="496" data-ft="{ "tn": "J", "type": 25 }" data-reactid=".2" href="https://www.facebook.com/chuan.c.phan/posts/757536761010859#" rel="dialog" title="Send this to friends or post it on your timeline."><span data-reactid=".2.1"></span></a></span></div>
</div>
<div data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0">
<br /><div class="UFIAddCommentInput _1osb _5yk1" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1">
<div class="_5yk2" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0" tabindex="-2">
<div class="_5yw9" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0">
<div class="_5ywa" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0.1">
<div class="_54-z" contenteditable="true" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0.1.0" role="combobox" spellcheck="true" title="Write a comment...">
<div data-contents="true" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0.1.0.0">
<div class="_209g _2vxa" data-block="true" data-offset-key="400uc-0-0" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0.1.0.0.$400uc">
<span data-offset-key="400uc-0-0" data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0.1.0.0.$400uc.0:$400uc-0-0"><br data-reactid=".3.1:4.0.$right.0.0.0.0.1.0.0.1.0.0.$400uc.0:$400uc-0-0.0" /></span></div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-28220296808479001332015-04-03T19:08:00.004-07:002015-04-03T19:08:58.899-07:00CHUYỆN NGƯỜI TRỞ VỀ TỪ NGỤC TÙ<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBDKxz9wBinO1MDvyIAoYUE_miBUP1UapKI9PpmC8RIwMpHZB4SClSkP-FBlEEzKX2QZPvrHGz4EKoW282X_HpcPxMMQTGawbEIAB0lj974WInzqtA9s1luxCAaUEkR_O4oKVf4sVNMXrs/s1600/blog31.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBDKxz9wBinO1MDvyIAoYUE_miBUP1UapKI9PpmC8RIwMpHZB4SClSkP-FBlEEzKX2QZPvrHGz4EKoW282X_HpcPxMMQTGawbEIAB0lj974WInzqtA9s1luxCAaUEkR_O4oKVf4sVNMXrs/s1600/blog31.jpg" height="284" width="320" /></a></div>
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<span style="color: blue;"><i>Tôi bước vào quán và gọi cho mình một tô phở bò. Quán ồn ào giữa cái
nắng oi bức của một ngày giữa tháng 7 năm 2014. Tiếng quạt điện chạy vù
vù, tiếng thực khách cười nói râm ran, tiếng nhân viên phục vụ hò nhau í
éo, tiếng bát đũa chạm vào nhau lanh canh… tạo nên thứ âm thanh ồn ã.</i></span><br />
<a name='more'></a><i>Hơi nóng mùa hè dường như tan dần từ cửa quán và hết hẳn ở bàn ăn. Tôi
khoan khoái đặt chiếc ba lô xuống sau quãng đường dài gần 100km bằng xe
máy và hành trình hãy còn tiếp tục.<br /> Chưa đầy 3 phút sau, bát phở bốc
khói nghi ngút với hương thơm ngào ngạt, màu sắc hấp dẫn của phở, của
thịt, của rau đặt trước mặt tôi kèm một cốc trà xanh mát lành. Đang chăm
chú thưởng thức hương vị của bữa trưa, tôi bỗng nghe thấy trong khu bếp
có tiếng hai người phụ nữ thì thầm trò chuyện.<br /> - Xin cơm à?<br /> - Không, chỉ xin cháy thôi.<br /> - Nhỡ xe hay giả bộ xin ăn thôi nhỉ?<br /> - Úi dào, đầy người khỏe mạnh còn lăn lê như tật nguyền kia kìa, cứ là chả tin ai được.<br />
Tôi đưa mắt nhìn người đàn ông đang khúm núm ngoài vỉa hè. Ông chừng
hơn 50 tuổi, thân hình gầy ốm nhưng không quá khắc khổ. Làn da rám nắng
trong bộ quần áo đã cũ sờn bắt đầu túa mồ hôi trong cái nóng đặc quánh
của mùa hè. Gương mặt ông hiền lành, cúi gằm xuống đất, hai tay nắm chặt
nhau và không hề động đến bất cứ vật gì trên bàn, dù tôi biết chắc ông
đang khát nước. Đây hẳn là một lão nông dân giữa đường nhỡ tàu, nhỡ xe
chứ chẳng thể là người bất lương được?<br /> Bà chủ quán ra hiệu cho ông
vào trong nhà ngồi. Ông rón rén ngồi xuống ghế. Một bát phở đặt trước
mặt ông nóng hổi nhưng là… bát phở không thịt. Ông cẩn trọng đưa hai tay
đỡ lấy, ánh mắt rưng rưng nhìn chủ quán biết ơn. Ông ăn từng miếng ngon
lành, vội vã khiến cho tôi có cảm giác đây là bữa ăn ngon nhất mà ông
từng có.<br /> Tôi mỉm cười an lòng với bà chủ quán trước khi trả tiền. Dù
là một bát phở không thịt nhưng cũng giúp một người qua bữa trưa hôm
nay. Tôi muốn gửi ông chút tiền làm lộ phí nên hỏi thăm ông trước khi
lên đường.<br /> - Chú ở đâu đến? Chú bị nhỡ xe hay sao mà đi một mình đến đây?<br /> Người đàn ông im lặng bắt đầu lắp bắp, không thành lời.<br /> Chắc chú ra thăm họ hàng rồi? - Tôi hỏi tiếp.<br /> Ông nhìn tôi, nhìn mọi người xung quanh rồi cúi xuống nói từng chữ run rẩy<br /> - Em… em… đi tù 7 năm mới về.<br /> ...<br />
Dường như không chỉ tôi mà tất cả mọi người trong quán đều tỏ vẻ ngỡ
ngàng trước câu chuyện của người đàn ông kỳ lạ. Tôi được biết nhà ông ở
làng này nhưng ông đã bỏ đi biệt xứ nhiều năm nay và trở về sau 7 năm ở
tù.<br /> Ông không còn người thân hoặc có thể họ không còn nhận ông nữa.
Hai tiếng “ĐI TÙ” cứ vọng đi vọng lại bên tai tôi, vừa rõ ràng rành rọt,
vừa trần trụi đến chua chát, vừa đáng thương đến xót xa. Sao ông không
nói bất kỳ lý do nào khiến người khác không cảm thấy sợ hãi hay kỳ thị.
Dù người ta nghĩ mình bị lừa vẫn có thể cho ông một bát phở cơ mà.<br />
Tôi không hỏi ông lý do ông phải lâm vào chốn tù tội nhưng tôi cảm nhận
được sự lương thiện vẫn còn hiện rõ trong ánh mắt, lời nói kia. Tôi xách
ba lô lên và tiến về phía ông:<br /> - Cháu có chút tiền biếu chú. Đây là tấm lòng của cháu, mong chú từ nay sống thật tốt.<br />
Ông nhìn tôi bất động, tay vẫn cầm đũa, tay cầm thìa, những sợi phở
trắng ngần vừa đưa ra khỏi bát cũng bất động. Đôi mắt ông đỏ hoe ầng ậc
nước. Rồi ông buông tay ôm đầu khóc nức nở. Khoảnh khắc ấy chạm đến trái
tim tôi một cảm xúc vô cùng mãnh liệt. Tôi bối rối quá đặt tiền cạnh
bát phở của ông và nhanh chóng đi ra ngoài.<br /> Tôi lên xe. Người đàn
ông kỳ lạ vẫn ngồi im lặng với bát phở không thịt, với món quà của tôi
và những giọt nước mắt. Tôi nghĩ, ông sẽ không thể dùng bữa như cách
thông thường nữa mà thực sự đang đón nhận sự đồng cảm, sẻ chia của cộng
đồng mà ông mặc cảm tội lỗi trong quá khức không dám đón nhận!<br /> Tôi
bật khóc khi thấy lòng hạnh phúc quá đỗi. Hôm đó, tôi đang trên đường đi
làm từ thiện nhưng chính ông đã giúp tôi hiểu sâu sắc: bản chất lương
thiện của con người có thể được nuôi dưỡng bằng tình thương chân thành.
Tôi tin ông sẽ sống tốt!<br /> Berry Phan</i><br />
(Sưu tầm trên Net) <br />
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-70821844363938219852015-03-25T16:26:00.001-07:002015-03-25T16:26:13.407-07:00BẢY CÂU NÓI KỲ DIỆU<div id="yui_3_16_0_1_1427325772820_2346">
<span id="yui_3_16_0_1_1427325772820_2345"><img alt="" border="0" id="yui_3_16_0_1_1427325772820_2344" src="http://st.vitalk.vn/img/2015/1_18/10906428_1524183691188207_16932176102997_2k7crs4nij8nq.jpg" style="border: 0px; display: inline; max-width: 100%; outline: 0px;" /></span></div>
<span style="color: blue;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1427325772820_2340"><br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />1. Không quan trọng quá khứ bạn khắc nghiệt thế nào, bạn luôn luôn có thể bắt đầu lại. ~ Đức Phật.<br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />2. Đôi lúc bạn đối mặt với khó khăn không phải vì bạn làm điều gì đó sai mà bởi vì bạn đang đi đúng hướng.</span></i></span><br />
<a name='more'></a><i>3.
Những điều tốt đẹp đến với ai tin tưởng, những điều tốt hơn đến với ai
kiên nhẫn và… những điều tốt nhất chỉ đến với người không bỏ cuộc.<br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />4. Cuộc hành trình ngàn dặm …phải bắt đầu từ những bước đầu tiên.<br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />5. Đừng mơ trong cuộc sống…mà hãy sống cho giấc mơ.<br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />6.
Cuộc sống không có nghĩa là dễ dàng. Nó luôn luôn biến động. Đôi lúc
hạnh phúc, có lúc lại khổ đau… Nhưng với tất cả những bước ” THĂNG TRẦM”
trong cuộc sống, bạn lại học được những bài học làm cho bạn MẠNH MẼ
LÊN.<br style="outline: 0px;" /><br style="outline: 0px;" />7. Khi cuộc sống đặt bạn vào tình thế khó khăn…Đừng bao giờ nói ” Tại sao lại là tôi..? Mà hãy nói ” Tôi sẽ cố gắng …!”</i><br />
<span id="yui_3_16_0_1_1427325772820_2340"><br style="outline: 0px;" /></span>
<span id="yui_3_16_0_1_1427325772820_2340">Sưu tầm trên Net</span>Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-39321024713434670512015-03-08T18:57:00.001-07:002015-03-08T19:14:53.509-07:00ĐỪNG NÊN VỘI TRÁCH NGƯỜI <br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="color: #141823;"><i><span style="color: blue;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1U2-qpqT04ZNmuXV0HH7-_tuOWjkzRBboQkR7VG2OAQFdvaBozXGTypIbdx8L1zA1RsX4P8VxoLztGZeEkiUC3H5v4_j5-cxKAXI2TOS0Q-OK5af9K81BARQR4a713wsPzcOW4TGZ23Dv/s1600/blog22.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi1U2-qpqT04ZNmuXV0HH7-_tuOWjkzRBboQkR7VG2OAQFdvaBozXGTypIbdx8L1zA1RsX4P8VxoLztGZeEkiUC3H5v4_j5-cxKAXI2TOS0Q-OK5af9K81BARQR4a713wsPzcOW4TGZ23Dv/s1600/blog22.jpg" height="184" width="640" /></a></span></i></span></div>
<br />
<br />
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span style="font-family: Helvetica;">Một con tàu
du lịch gặp nạn trên biển, trên tàu có một đôi vợ chồng rất khó khăn
mới lên đến trước mũi thuyền cấp cứu, trên thuyền cứu cấp đó chỉ còn thừa duy
nhất 1 chỗ ngồi. Lúc này, người đàn ông để vợ mình ở lại, còn bản thân
nhảy lên chiếc thuyền đó</span></span></i></span><br />
<a name='more'></a><span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"> <span style="font-family: Helvetica;">Người phụ nữ đứng trên con tàu sắp chìm, hét lên với người đàn ông một câu…,,,,,,<br /> </span></span></i><span style="color: #141823;"><span style="font-family: Helvetica;"><i><span style="color: blue;">Kể đến đây, thầy giáo hỏi học sinh: “Các em đoán xem, người phụ nữ sẽ hét lên câu gì?”<br /> <br />
Tất cả học sinh phẫn nộ , nói rằng: “Em hận anh, em đã nhìn nhầm người rồi.”<br /> <br />
Lúc này thầy giáo chú ý đến một cậu học sinh mãi vẫn không trả lời, liền
hỏi cậu bé. Cậu học sinh nói: “Thầy ơi, em nghĩ người phụ nữ sẽ nói:
Chăm sóc tốt con của chúng ta anh nhé”<br /> <br />
Thầy giáo ngạc nhiên hỏi: “Em nghe qua câu chuyện này rồi ư?”<br /> <br />
Học sinh lắc đầu: “Chưa ạ, nhưng mà mẹ em trước khi mất cũng nói với bố em như vậy”</span><span style="color: blue;"><br /></span><span style="color: blue;"> <br />
Thầy giáo xúc động : “Trả lời rất đúng”<br /> <br />
Người đàn ông được cứu sống trở về quê hương, một mình nuôi con gái
trưởng thành. Nhiều năm sau, anh ta mắc bệnh qua đời, người con gái lúc
sắp xếp kỷ vật của cha để lại, phát hiện quyển nhật ký của ông ta. Hóa ra, lúc mẹ và bố
ngồi trên chiếc tàu ấy, người mẹ đã mắc bệnh nan y, trong giây phút
quyết định, người chồng đã dành lấy cơ hội sống duy nhất về phần mình.
Trong nhật ký viết rằng : “Anh ước gì anh và em có thể cùng nhau chìm
xuống đáy biển, nhưng anh không thể. Vì con gái chúng ta, anh chỉ có thể
để em một mình ngủ giấc ngủ dài dưới đáy đại dương sâu thẳm. Anh xin
lỗi."<br /> <br />
Kể xong câu chuyện, phòng học trở nên im ắng, các em học sinh đã hiểu
được ý nghĩa câu chuyện này: Thiện và ác trên thế gian, có lúc lắm mối
rối bời, khó lòng phân biệt, bởi vậy đừng nên dễ dàng nhận định người
khác.<br /> <br />
Lời bình:<br />
- Người thích chủ động thanh toán tiền, không phải bởi vì người ta có của dư, mà là người ta xem trọng tình bạn hơn tiền bạc.<br />
- Trong công việc, người tình nguyện nhận nhiều việc về mình, không phải
bởi vì người ta ngốc, mà là người ta hiểu được ý nghĩa trách nhiệm.<br />
- Sau khi cãi nhau người xin lỗi trước, không phải bởi vì người ta sai, mà là người ta hiểu được trân trọng người bên cạnh mình.<br />
- Người tình nguyện giúp đỡ người khác, không phải vì nợ người đó cái gì, mà là vì người ta xem những người cần giúp đỡ là bạn.</span></i><br /> </span></span></span><br />
<span style="font-size: large;"><br /></span>
<span style="font-size: large;"><i>Nguồn: Awake your power </i></span>Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-36793612072707506022015-03-04T20:09:00.003-08:002024-03-20T19:25:28.654-07:00 VÔ THƯỜNG CỦA ĐỜI NGƯỜI<div class="_5pbx userContent" data-ft="{"tn":"K"}" id="js_30">
<div class="text_exposed_root text_exposed" id="id_54f7d60a7f8e68027960997">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4_dUeao-0tAKKSJNjpX514jGmTFIFJV3GYvUdWhM5xuMYBHK4yPz2CIRnwmks5zW3WuM2e__tBW8gHKsbagw_y0KS2PD3yxs2yB72ID-sWLg_QMtpwqygO4ZV0S6RgDIwEdyzIVlAHdbh/s1600/blog21.jpg" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="240" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj4_dUeao-0tAKKSJNjpX514jGmTFIFJV3GYvUdWhM5xuMYBHK4yPz2CIRnwmks5zW3WuM2e__tBW8gHKsbagw_y0KS2PD3yxs2yB72ID-sWLg_QMtpwqygO4ZV0S6RgDIwEdyzIVlAHdbh/s1600/blog21.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<span style="color: purple;"><i><span style="font-size: large;">“Vô thường” trong cuộc sống:</span></i></span><br />
<span style="color: purple;"><i><span style="font-size: large;">Cuộc sống là thế đấy, đừng than trách tự làm khổ mình, làm khổ mọi
người. Chân lý của Đạo, đó chính là sự sung sướng và hạnh phúc trong
cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. </span></i></span><br />
<a name='more'></a><br />
<span style="color: purple;"><i><span style="font-size: large;">Người hiểu đời rất quý
trọng và biết thưởng thức những gì mình đã và đang có, không ngừng phát
hiện thêm ý nghĩa của nó để làm cho cuộc sống được thêm vui và giàu ý
nghĩa hơn.</span></i></span><br />
<span style="color: purple;"><i><span style="font-size: large;">Hãy tập cho mình thói quen tự tìm niềm vui trong cuộc sống. Hãy tốt bụng với tất cả mọi ng<span class="text_exposed_show">ười,
vui vì làm việc thiện. Sớm muộn nhìn lại, đến lúc quá nửa đời người ta
đã dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời
gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, sống thế nào cho vui
thì sống, việc nào đúng đạo lý thì làm, điều thị phi không thèm nghe và
nghĩ ngợi vì nó làm tổn thọ, mình đâu phải sống giả dối đẹp lòng vì ý
thích của người khác, nên sống thật với mình.<br /> Con người ta chịu
đựng, nhẫn nhịn, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào
chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất sẽ xoa dịu mọi vết
thương trong cuộc sống. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống
thế nào. Hiểu được vô thường, nhân quả, phải có tấm lòng rộng mở, yêu và
biết thưởng thức cuộc sống, biết đủ thì lúc nào cũng được hưởng an vui
và hạnh phúc.<br /> Hiểu được vô thường, con người sẽ giữ được bình tĩnh
trước hoàn cảnh đổi thay bất ngờ trong cuộc đời và thản nhiên trước cảnh
ân ái chia ly. Biết vô thường, con người dám hy sinh tài sản, sinh mạng
để làm việc nghĩa.<br /> Biết vô thường con người mới chán ngán với những
thú vui tạm bợ, giảo trá, và sáng suốt đi tìm những cái vui chân thật
thường còn. Khi chúng ta có trí tuệ cương quyết gạt bỏ cái vỏ giả dối,
thì tất nhiên cái giá trị chân thật, cái hạnh phúc chân chính, cái phật
tính sáng suốt muôn đời sẽ hiện ra.<br /> ” Sinh lão bệnh tử “ là quy luật
ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi.
Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm, để lại ý nghĩa tốt
đẹp cho đời và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn.<br /> Sống ngày nào, biết yêu thương, vui tươi an lạc ngày đó!</span></span></i></span><br />
<span style="color: purple;"><i><span class="text_exposed_show" style="font-size: large;">(Nguồn: Từ Facebook Chia sẻ Phật Pháp) </span></i></span><br />
<span class="text_exposed_show"><br /></span></div>
</div>
<div>
<div data-ft="{"tn":"H"}">
<div class="mtm">
<a class="_4-eo _2t9n _50z9" data-ft="{"tn":"E"}" href="https://www.facebook.com/261567897334980/photos/a.261576854000751.1073741827.261567897334980/425882607570174/?type=1" id="u_jsonp_8_d" rel="theater" style="width: 470px;"></a><br />
<div class="uiScaledImageContainer _517g" style="height: 470px; width: 470px;"><br /></div>
<a class="_4-eo _2t9n _50z9" data-ft="{"tn":"E"}" href="https://www.facebook.com/261567897334980/photos/a.261576854000751.1073741827.261567897334980/425882607570174/?type=1" id="u_jsonp_8_d" rel="theater" style="width: 470px;">
</a></div>
</div>
</div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-12551463350975578752015-02-20T15:01:00.003-08:002015-02-20T15:07:25.661-08:00CÂU CHUYỆN VỀ ĐỒNG TIỀN LẺ<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><i><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgM1nyyv9yVhGO91iJO-CuH7OZAc720Kxz_CQh9e2zv_4YAJQhHkQRtnnk499sg4U-5Vr6tNWJmHH9qTYDQg9Evfv4QJmrhJ_I1xcoqYpTDIpTQOHMhPhlKpNQiVbYVqIRLIb2nsvEmdcw_/s1600/blog25.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgM1nyyv9yVhGO91iJO-CuH7OZAc720Kxz_CQh9e2zv_4YAJQhHkQRtnnk499sg4U-5Vr6tNWJmHH9qTYDQg9Evfv4QJmrhJ_I1xcoqYpTDIpTQOHMhPhlKpNQiVbYVqIRLIb2nsvEmdcw_/s1600/blog25.jpg" height="265" width="400" /></a></i></span></div>
<br />
<br />
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i>Đây là câu chuyện có thật do chính người trong truyện thuật lại. Ông là
một giáo viên người Anh. Mỗi khi kể, ông thường không cầm được nước mắt,
xúc động nghẹn ngào. Ông nói:</i></span></span><br />
<a name='more'></a><span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i>
Nhà tôi ở một phố giữa Thủ đô Luân Đôn. Một hôm, tôi vừa ra khỏi cửa thì
gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi ăn mặt tồi tàn, rách rưới;
mặt mũi gầy gò, xanh xao; chìa những bao diêm khẩn khoản mời tôi mua
giúp một bao.</i></span></span> <span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></span> <span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i><br />
Tôi mở ví tiền và chép miệng:<br />
- Rất tiếc là tôi không có xu lẻ.<br />
- Thưa ông , không sao ạ. Ông cứ đưa cho cháu một đồng tiền vàng . Cháu
chỉ chạy loáng một lát đến hiệu buôn để đổi, rồi hoàn lại cho ông tiền
lẻ còn thừa.<br />
Tôi chăm chú nhìn cậu bé và lưỡng lự :<br />
- Thật chứ ?<br />
- Thưa ông , thật ạ. Cháu không phải là một đứa dối trá. Nét mặt của cậu
bé trông rất cương trực và tự hào tới mức làm tôi tin và giao ngay cho
cậu một đồng tiền vàng.</i></span></span> <span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></span> <br />
<div style="text-align: center;">
<span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i><br /></i></span></span> <span style="color: blue;"><span style="font-size: large;"><i><img alt="" border="0" src="https://lh3.googleusercontent.com/-rQ_NT5j6Rok/U70dpyyVYwI/AAAAAAAAGOU/R2vN4IcY31Y/w500-h359-no/Mulready.jpg" style="display: inline;" /></i></span></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br /> <br />
Nhưng năm phút, mười phút, rồi mười lăm phút trôi qua mà vẫn không thấy
cậu trở lại. Tôi bắt đầu nghi ngờ cậu bé. Nửa giờ sau, chờ mất công, tôi
lững thững tiếp tục cuộc dạo chơi và tự nhủ:'' Cần rút kinh nghiệm,
không nên tin vào bọn trẻ này''!<br />
Vài giờ sau, khi trở về nhà, tôi ngạc nhiên , thấy có một cậu bé đang
đợi tôi. Diện mạo cậu bé này rất giống cậu bé đã cầm tiền của tôi, nhưng
nhỏ hơn vài tuổi, gầy gò, xanh xao hơn và thoáng một nỗi buồn tuyệt
vọng:<br />
- Thưa ông , có phải ông vừa đưa cho Robert một đồng tiền vàng không ạ ? Tôi kẽ gật đầu .<br />
Cậu bé tiếp :<br />
- Thưa ông , đây là tiền lẻ hoàn lại... Robert nhờ cháu... mang đến trả
ông… Robert là anh cháu… chúng cháu mồ côi… Anh cháu không thể mang tiền
trả ông được.. vì anh ấy bị xe chẹt… đang nằm ở nhà và khó lòng… sống
nổi…<br />
Em bé không nói được hết câu vì những tiếng nấc xé lòng. Tôi sững sờ cả người, tim se lại vì hối hận, hỏi dồn:<br />
- Vậy bây giờ Robert ở đâu? Hãy đưa tôi đến.<br />
Sau khi dừng lại một chút trước chiếc hầm nhỏ của một căn nhà đổ nát, em bé nói:<br />
- Thưa ông, đây là nhà của chúng cháu.<br />
Trong một góc tối của căn hầm, cạnh chiếc bếp lò cũ kỹ đã tắt ngắm từ
lâu, giữa một đống giẻ rách, tôi nhận ra Robert nằm dài, bất động. Mặt em
lúc này trắng bệch. Một dòng máu đỏ từ trán chảy xuống. Robert đưa mắt
nhìn về phía tôi, giọng thều thào, yếu ớt:<br />
- Thưa ông, ông hãy lại gần đây.<br />
Tôi quỳ xuống bên em, cầm lấy bàn tay em - bàn tay khẳng khiu, gầy gò, đáng thương, lạnh ngắt.<br />
- Charles, em đưa tiền trả ông rồi chứ? Cậu bé gật đầu, mắt vẫn sưng mọng.<br />
- …Ôi! Đấy, ông xem, cháu không phải là đứa dối trá mà.<br />
Tôi cúi sát xuống người em, cầm lấy bàn tay em, hôn vào chỗ trán bị
thương nứt rạn và nói với Robert rằng: "Em hãy bình tâm, dù bất cứ tình
huống nào, tôi cũng sẽ nuôi nấng Charles cho em". Tôi nói dịu dàng, âu
yếm an ủi Robert, để cái chết của em được thanh thản. Bàn tay khốn khổ
của em nằm gọn trong tay tôi lạnh dần, lạnh dần… Em bé nghèo túng của
tôi đã từ giã cõi đời quá ngắn ngủi như vậy đấy.<br />
Cái chết đó làm cho tôi thấy rằng, trong cuộc đời tôi chưa hề được thấy
một cử chỉ, hành động nào đẹp đẽ, cao cả như vậy. Một tâm hồn vô cùng
cao thượng ẩn náu trong một em bé sống trong cảnh rất đỗi cực khổ nghèo
nàn.</span><br /> <br /> <br /> </i></span><br />
<div style="text-align: right;">
<span style="font-size: large;"><i>Nguồn: trietlycuocsong</i></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-62005140651238077722015-02-11T15:19:00.002-08:002015-02-12T05:09:38.684-08:00CHIẾC NHẪN RƠI: Ở HIỀN GẶP LÀNH, CHUYỆN CÓ THẬT<br />
<br />
<img alt="" src="http://tientri.net/wp-content/uploads/2015/02/billy-jay-harris.jpg" height="309" id="yiv7205456652yui_3_16_0_1_1423665203772_2758" title="billy-jay-harris" width="550" /><br />
<br />
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yiv7205456652yui_3_16_0_1_1423665203772_2752"><b id="yiv7205456652yui_3_16_0_1_1423665203772_2751">Một ngày nọ, ông Billy Ray
Harris – một người lang thang 55 tuổi, ăn xin tại đầu đường Kansas (năm 1861
được công nhận là tiểu bang 34 thuộc miền Trung nước Mỹ). Một cô gái tên Sarah
Darling đi ngang qua, cho vào trong chén của ông một ít tiền, nhưng cô không
chú ý rằng chiếc nhẫn trên tay cũng vô tình rơi vào
chén.</b></span></span></i></span><br />
<a name='more'></a><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17607">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17606">Sau khi Billy thấy, ông muốn bán chiếc nhẫn đi, có chủ tiệm
ra giá 4000 đô-la. Đối với một người lang thang mà nói, đó đúng là một số tiền
to lớn, nhưng Billy nghe xong lại do dự…</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17604">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17605">Sau mấy ngày cân nhắc, Billy quyết định đem chiếc nhẫn trả
lại cho người đã mất. Ông ngồi đợi và trả nhẫn lại cho
Sarah.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div>
</div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17602">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17603">Khi Sarah nhận lại chiếc nhẫn đã mất của mình, cô vô cùng
cảm kích, bởi vì đó là chiếc nhẫn đính hôn của cô, ý nghĩa vô cùng to lớn. Để
tỏ lòng cảm ơn, Sarah và người chồng hứa hôn của mình quyết định quyên tiền
cho Billy, giúp ông có một cuộc sống bình thường như mọi người. Lúc ấy, hai
người cho rằng có lẽ được vài ngàn thôi, không ngờ nhiều người sau khi nghe
câu chuyện đó, đều rất cảm động, ba tháng sau đã quyên được gần 190 ngàn
đô-la.</span></span></i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17610">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br clear="none" /></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17598" style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17601"><a href="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-sarah.jpg" id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17600" rel="nofollow" shape="rect" target="_blank" title="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-sarah.jpg"><img alt="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-sarah.jpg" height="301" id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17599" src="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-sarah.jpg" title="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-sarah.jpg" width="550" /></a></span><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17612"> </span></span></i></span><br />
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17612">Ảnh Billy và vợ chồng
Sarah.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17705">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br clear="none" /></span></i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17614">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17613">Billy dùng số tiền đó mua nhà, mua xe, nhưng vận may vẫn
chưa hết.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17616">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17615">Sau khi câu chuyện của Billy được truyền thông đưa tin,
người chị thất lạc 16 năm thấy ảnh ông trên tivi, cuối cùng đã tìm được ông.
Ông cứ nghĩ rằng người chị này đã qua đời.</span></span></i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17617">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br clear="none" /></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17621" style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17620"><a href="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-gia-dinh.jpg" id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17619" rel="nofollow" shape="rect" target="_blank" title="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-gia-dinh.jpg"><img alt="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-gia-dinh.jpg" height="320" id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17618" src="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-gia-dinh.jpg" title="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/billy-va-gia-dinh.jpg" width="550" /></a></span>Billy và người nhà đoàn
tụ.</span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17622">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br clear="none" /></span></i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17624">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17623">Cứ như vậy, Billy không chỉ có tiền, tìm lại được gia đình,
mà còn có người bạn tốt là Sarah và gia đình cô.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17643">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17642">Sau khi Sarah kết hôn, cô có một đứa bé. Cô nói sẽ kể cho
con của cô rằng Billy đối với gia đình cô quan trọng thế nào. Hơn nữa, câu
chuyện chân thật này sẽ giúp đứa trẻ hiểu được điều gì là đúng, điều gì là
sai. Như vậy, nhiều người đã hợp sức để thay đổi cuộc đời một người xứng đáng
với sự trợ giúp đó.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17645">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17644">Bây giờ, khi mọi người nhìn thấy Billy, họ không phải bố thí
nữa, mà là nắm tay ông, chúc mừng ông.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17647">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17646">Billy nói, khi nhớ lại nỗi khổ trước kia, ông vô cùng cảm tạ
các vị Thần đã cho ông cơ hội này, cho ông quay lại cuộc sống của một người
bình thường. Ông sẽ sống thật tốt, để những người trợ giúp ông biết tấm lòng
của họ không hề uổng phí.</span></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">Đây thật giống một câu chuyện thần thoại, các vị Thần để một
kẻ lang thang nhặt được chiếc nhẫn, thử thách lòng tham của ông, kết quả kẻ
lang thang vượt qua được cám dỗ, từ đó về sau sống một cuộc sống hạnh
phúc.</span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17641">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17640">Qua câu chuyện này, phải chăng có thể nói rằng, khi chúng ta
làm việc tốt, bằng cách này hay cách khác chúng ta sẽ luôn nhận được những
điều tốt đẹp cho tương lai của mình?</span></span></i></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br clear="none" /></span></i></span></div>
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;">
</span></i></span><br />
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17704" style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><br clear="none" /></span></i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17628" style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><i><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17627"><a href="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/chiec-nhan-thay-doi-van-menh-billy.jpg" id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17626" rel="nofollow" shape="rect" target="_blank" title="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/chiec-nhan-thay-doi-van-menh-billy.jpg"><img alt="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/chiec-nhan-thay-doi-van-menh-billy.jpg" height="460" id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17625" src="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/chiec-nhan-thay-doi-van-menh-billy.jpg" title="https://daikynguyenvn.com/wp-content/uploads/2015/02/chiec-nhan-thay-doi-van-menh-billy.jpg" width="595" /></a></span></span></i></span><br />
<i id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17703"><span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><span id="yui_3_16_0_1_1423694911763_17702">Chiếc nhẫn cải biến vận mệnh của Billy
</span></span></span></i><br />
<b><span style="color: red;">Nguon: tientri.net (Theo Daikynguyenvn)</span></b></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-82681649284910462532015-01-19T11:00:00.002-08:002015-01-20T09:11:25.617-08:00HÃY BÌNH TÂM ....<span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><i>HÃY BÌNH TÂM TRƯỚC BIẾN CỐ XẢY RA..!</i></span></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgm-SzWqS81BtqkRugx9avOrHKWaK7EUf8aZwnRYdSlz5kCfLdzJSRQe6fkikgqUo-hWLm4pz6jq6r76-BaWWrrE0cEZPw45yxcm4Achl6wKhFPobI4ufzodREq-uoUAFumsqUU9ogGxmGD/s1600/blog9.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgm-SzWqS81BtqkRugx9avOrHKWaK7EUf8aZwnRYdSlz5kCfLdzJSRQe6fkikgqUo-hWLm4pz6jq6r76-BaWWrrE0cEZPw45yxcm4Achl6wKhFPobI4ufzodREq-uoUAFumsqUU9ogGxmGD/s1600/blog9.jpg" height="426" width="640" /></a></div>
<span style="font-size: large;"><span style="color: blue;"><i><br /> Một vị thương gia lập nghiệp từ
tay trắng, sau kiếm được rất nhiều tiền nhưng vì buôn bán trong thời
kinh tế không ổn định, khiến anh ta trở nên phá sản, nợ nần chồng chất.
Nghĩ mãi không tìm ra cách giải quyết, anh ta bèn ra bờ sông định tự tử.</i></span></span><br />
<a name='more'></a><span style="color: blue; font-size: large;"><i>Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông, bỗng nhiên nhìn
thấy một thiếu nữ đang ngồi khóc thảm thiết, anh bèn đến hỏi cô gái:<br /> - Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt cô ngồi khóc một mình ở đây?<br /> Cô gái buồn bã nói:<br /> - Tôi bị người yêu ruồng bỏ, tôi không muốn sống nữa, bởi vì không có anh ấy tôi không sống nổi.<br /> Vị thương gia vừa nghe xong lập tức nói:<br /> - Ồ! Lạ nhỉ, sao lúc chưa có bạn trai, cô có thể tự sống được.<br /> Cô gái vừa nghe xong liền bừng tỉnh và bỏ ngay ý định tự tử.<br /> Ngay lúc đó vị thương gia nọ cũng chợt nhận ra rằng: Khi chưa giàu có ta vẫn sống bình thường, ta cũng tay trắng làm nên mà!<br /> Lúc đó cô gái quay sang hỏi vị thương gia:<br /> - Đêm hôm lạnh lẽo như vậy, anh ra đây để làm gì?<br /> Vị thương gia ậm ừ trả lời:<br /> - Ừ… đâu có làm gì, chỉ là tản bộ chút vậy thôi.<br />
Thì ra, dù đã mất tất cả nhưng thực sự cũng chỉ bằng lúc ta chưa có mà
thôi. Đây là một nhận thức lớn! Ai thấy được điều này là có trí tuệ. Khổ
đau, vật vã, thù hận thậm chí quyên sinh khi mất mát xảy ra, xét cho
cùng cũng chỉ thiệt cho mình vì trước đây ta vốn có gì đâu!<br /> Người
con gái trong câu chuyện trên khi mất người yêu nghĩ rằng không có người
yêu thì không sống nổi, chợt thấy rõ rằng trước khi chưa gặp “kẻ phản
bội” kia thì ta vẫn sống vui, liền lập tức đổi ý không trầm mình xuống
sông nữa. Người thương gia trắng tay cũng đổi ý khi ngộ ra rằng trước
đây ta cũng từ tay trắng mà lên. Bây giờ trắng tay nhưng cũng chỉ bằng
ngày xưa chứ chưa mất mát tí gì.<br /> Con người sinh ra đời với hai bàn
tay trắng và dù thành công hay thất bại thì cũng trở về cát bụi với hai
bàn tay không, vậy thì sá gì với được mất, có không, vì vô thường thay
đổi vốn là bản chất của cuộc đời này. Chúng ta hãy quán chiếu thật sâu
sắc vào sự chuyển biến vô thường của cuộc đời để sống bình thường trước
mọi biến động có thể xảy đến với ta bất cứ lúc nào.<br /> HÃY QUÊN & HÃY THA THỨ<br />
Hãy thôi mang những oán giận trong lòng. Bất kỳ ai trong chúng ta cũng
có thể bị tổn thương bất kỳ lúc nào, nhưng nếu bạn thấy quá khó khăn để
quên đi và tha thứ thì một ngày nào đó sự uất giận và phẫn nộ sẽ làm bạn
ngã quỵ.<br /> Đừng để quá khứ ôm chầm lấy bạn. Bạn sẽ có được tự tại nếu
quên được và tha thứ được, hãy để quá khứ ở yên đó, nhìn về tương lai
với niềm tin và hy vọng để xây dựng một ngày mai tươi sáng hơn.<br />
Nhiều người không giữ được bình tĩnh và không thể kiểm soát được mình
khi có ai đó phê bình hay chỉ trích. Dù là bị người khác chỉ trích hay
tán dương, cũng cố gắng học hỏi điều gì đó từ lời chỉ trích, tán dương
ấy.<br /> Hãy lắng nghe và biến những lời đó thành điều có ích cho bản
thân mình và xem đó như là một sự phản hồi của ai đó về mình, để hoàn
thiện bản thân tốt hơn.<br /> Những người Hạnh Phúc không bao giờ nuôi
dưỡng thù hận và không bao giờ trả đũa hay trả thù ai. Vì họ biết rõ
rằng điều đó không thể làm cho họ hạnh phúc.<br /> Có thể bạn từng bị tổn
thương sâu sắc, nhưng đừng vì thế mà tự hủy hoại tương lai của mình. Vì
khi trả thù, bạn sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi mặc cảm tội lỗi và
tội lỗi mình gây ra.<br /> Dầu bạn có thể thỏa mãn khi trả thù ai đó,
nhưng đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, còn ký ức về hành vi trả thù
của bạn sẽ theo bạn đến suốt cuộc đời và điều đó cho thấy bạn chẳng khác
gì người đã từng làm tổn thương bạn. Vì thế, hãy quên, hãy tha thứ và
tiến về phía trước. ( Sưu tầm)</i></span>Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-76635629399127887052015-01-17T12:32:00.001-08:002015-03-07T16:13:23.583-08:00CON HÃY ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;">Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn
khôn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gửi về cho bà một lá thư và 200$
tiêu xài.</span></i></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrZJGjQWiMrvQNKS-SuH6-gyoLLdYeA0v0yvJ4QGUfTwFX2OoOrgnJx03f-VEfHsjxzbtfT3RjXgt0VhpX0jyvgB2lCg5_rYsRUw8k8Y1yLU5ZfDloW4uqAIE-qRiF7owTzNF_nKFbKBkw/s1600/blog21.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhrZJGjQWiMrvQNKS-SuH6-gyoLLdYeA0v0yvJ4QGUfTwFX2OoOrgnJx03f-VEfHsjxzbtfT3RjXgt0VhpX0jyvgB2lCg5_rYsRUw8k8Y1yLU5ZfDloW4uqAIE-qRiF7owTzNF_nKFbKBkw/s1600/blog21.jpg" height="480" width="640" /></a></div>
<br />
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Hết xuân này đến xuân kia, cô con gái luôn viện cớ này
cớ nọ, không chịu về thăm người mẹ thương yêu. Khi người mẹ mất, cô về
làm đám tang rất to nhưng tuyệt nhiên cô không rơi một giọt nước mắt.</span></i></span><br />
<a name='more'></a><br />
<div class="text_exposed_show">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;">
Đến khi mở chiếc rương mà bà cụ luôn để ở đầu giường, bỗng cô òa lên
khóc nức nở, ôm lấy quan tài mẹ mình hét lên như điên dại: "Mẹ...Mẹ
ơi..."</span></i></span><br />
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Mọi người vây nhau xem trong chiếc rương có gì. À, thì ra
là những tờ đô-la mới toanh còn buộc dây. Và còn một mảnh giấy đã úa
vàng, viết nguệch ngoạc được dán dính lại với tấm hình cô con gái lúc
mới lọt lòng:</span></i></span><br />
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> "Tiền nhiều quá, mẹ xài không hết con à. Mẹ nhớ con
lắm, mỗi khi nghe tiếng xe ôm (honda) là mẹ chạy ra. Lần nào cũng không
phải là con hết. Số tiền này mẹ để lại cho con, CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI
ĐAU ỐM nghe con."</span></i></span><br />
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Cô con gái đã có tất cả những gì một người phụ
nữ có thể có: tiền, danh vọng, địa vị, chồng thành đạt, con ngoan. Nhưng
cô đã mất một điều vô cùng thiêng liêng: MẸ ƠI..!</span></i></span><br />
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;">Sưu tầm trên Internet </span></i></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-91495843062726799462015-01-11T13:26:00.001-08:002015-01-17T08:11:30.417-08:00HAI ANH EM<span style="color: blue; font-size: large;"><i>Có hai anh em nhà nọ cùng làm việc trên một nông trại của gia đình.
Người anh đã lập gia đình, còn người em vẫn còn độc thân. Mỗi khi kết
thúc một ng<span class="text_exposed_show">ày làm việc mệt nhọc, hai anh em lại chia đều những gì mình đã làm được trong ngày, cả phần lúa gạo cũng như lợi nhuận.</span></i></span><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAMKviABd2J1uh_CmPNRWsoHKJFsf04jq_hzbmeIyqVl1OKNH9tOdpQESaQrqzgM2U_FiofwJja0yuDMQtDK4c5kay_cpQXE9DP6atpEP-gVIoz6CzaK06D2EtlvNaVHwj4mRSxzyY-NSq/s1600/blog23.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiAMKviABd2J1uh_CmPNRWsoHKJFsf04jq_hzbmeIyqVl1OKNH9tOdpQESaQrqzgM2U_FiofwJja0yuDMQtDK4c5kay_cpQXE9DP6atpEP-gVIoz6CzaK06D2EtlvNaVHwj4mRSxzyY-NSq/s1600/blog23.jpg" height="640" width="526" /></a></span></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span class="text_exposed_show"><br />
Một ngày nọ, người em bỗng nghĩ thầm trong bụng: “Thật không công bằng
khi chia đôi mọi thứ với anh. Mình chỉ có một thân một mình, có cần gì
nhiều đâu cơ chứ!”. Nghĩ thế, nên từ đó trở đi, cứ mỗi tối, anh lại lấy
bớt phần thóc của mình, băng qua cánh đồng nhỏ giữa hai nhà và đổ vào
kho thóc của người anh.</span></i></span><br />
<a name='more'></a><span style="font-size: large;"><br /></span>
<div class="text_exposed_show">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
Trong khi ấy, người anh cũng thầm nghĩ trong lòng: “Thật không công bằng
khi mình chia đều mọi thứ với em. Mình đã có vợ, có con, không còn phải
lo lắng điều gì nữa, còn em mình chỉ có một mình, đâu có ai để lo cho
tương lai”. Và thế là người anh, vào mỗi tối, cũng lấy bớt phần thóc của
mình và đổ vào kho của người em.</i></span><br />
<span style="color: blue; font-size: large;"><i> Cả hai anh em đều rất ngạc
nhiên khi lượng thóc của mình vẫn không vơi đi chút nào so với trước đó.
Rồi một tối nọ, cả hai anh em va phải nhau trong lúc thực hiện kế hoạch
của mình. Và họ đã hiểu ra mọi chuyện. Bỏ rơi bao thóc trên tay, hai
anh em xúc động ôm chầm lấy nhau…</i></span><br />
<span style="color: blue; font-size: large;"><i> Chính những điều chúng ta cho đi sẽ là những gì chúng ta nhận lại !</i></span><br />
<span style="color: blue; font-size: large;"><i> SƯU TẦM</i></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-39360197215023158172014-11-11T14:38:00.001-08:002014-11-11T14:38:29.621-08:00ĐÀN VỊT TRỜI<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjB1LE4-IujBg_zUM7jXjuSL25mr18jUWcKo5K6kt8qMaCIiXFcKidf3S2DIapFzPT_VVOR9rxdVghK_UgMBmHY6BQi5TKjHxtj49zjbrq_uhOvI7OVIRZz0V9slY4nK-b0NlTTZUj_BZL3/s1600/blog20.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="426" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjB1LE4-IujBg_zUM7jXjuSL25mr18jUWcKo5K6kt8qMaCIiXFcKidf3S2DIapFzPT_VVOR9rxdVghK_UgMBmHY6BQi5TKjHxtj49zjbrq_uhOvI7OVIRZz0V9slY4nK-b0NlTTZUj_BZL3/s640/blog20.JPG" width="640" /></a></div>
<span style="color: blue;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_8007" style="font-family: Calibri; font-size: large;">Vào những mùa đông, chúng ta thường thấy hàng đàn
vịt trời bay thành hình chữ V, bay hàng trăm dặm từ Bắc xuống Nam để tìm nơi ấm
cúng.</span></i></span><br />
<a name='more'></a><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_8007" style="font-family: Calibri; font-size: large;">Các nhà khoa học đã khám phá rằng những đàn vịt trời đó có những quy
luật di chuyển rất đáng cho chúng ta suy gẫm về tinh thần đoàn thể.<br clear="none" />1. Mỗi
khi con vịt vẫy cánh bay, chúng sẽ tạo ra một luồng gió quyện và tạo ra một hấp
lực nâng con vịt bay bên cạnh. Như vậy, khi chúng bay theo đội hình chữ V thì
con nọ nương vào hấp lực của con kia, chúng có thể bay nhẹ nhàng hơn và tăng khả
năng bay xa hơn gần gấp đôi.<br clear="none" />Con người ta cũng vậy, nếu những người có cùng
một chí hướng mà biết cách hợp quần thành những đoàn thể hay cộng đồng để nương
tựa nhau thì dễ đạt được những mục đích cao cả hơn.<br clear="none" />2. Khi một con vịt bị xa
rời khỏi đội hình thì nó sẽ cảm thấy bị đuối sức vì phải tự lực nên nó lại phải
cố gắng bay vào trong đội hình để nương tựa vào hấp lực của những con vịt bay
trước.<br clear="none" />Nếu chúng ta biết siết chặt hàng ngũ, không xa rời đoàn thể hay cộng
đồng thì sẽ có lợi lớn.<br clear="none" />3. Riêng con vịt bay đầu đàn là không được hưởng hấp
lực của bạn đồng hành nên nó rất chóng mỏi mệt. Khi nó mệt thì nó sẽ bay xuống
nương vào đội hình và sẽ có con vịt khoẻ mạnh khác bay vào vị trí dẫn đầu. Cứ
như vậy, thay đổi trong suốt ngày bay.<br clear="none" />Trong cộng đồng con người cũng vậy,
vai trò lãnh đạo luôn luôn đuợc thay đổi tùy theo tình thế, theo tinh thần dân
chủ.<br clear="none" />4. Trong khi bay, chúng thường lên tiếng kêu quác quác để thúc dục nhau
bay theo kịp một tốc độ.<br clear="none" />Trong các đoàn thể, người ta phải biết nhắc nhở nhau
để giữ vững tinh thần hay thắt chặt tình đồng đội. Trong quân ngũ, các quân nhân
thường lên tiếng đếm hoặc hát để tất cả đoàn đi theo nhịp quân hành.<br clear="none" />5. Khi
một con vịt bị đau hay bị bắn trọng thương phải rời khỏi đội hình thì sẽ có hai
con vịt đồng hành rời theo để nâng đỡ và bảo vệ. Hai con đó ở bên cạnh con vịt
yếu kém cho đến khi tự bay đuợc hoăc bị rớt chết thì chúng mới bỏ bay theo đoàn
vịt khác.</span></i>
<br />
<div id="yui_3_16_0_1_1415744216727_8029">
<span style="color: blue;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_8031" style="background-color: yellow; font-size: large;">Chúng ta hãy suy gẫm tới tình đồng
loại và những quy luật của đàn vịt trời mà đối xử với nhau trong cùng một cộng
đồng hay đoàn thể.</span></i></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-68958316768430566572014-11-11T14:35:00.003-08:002015-02-11T18:01:32.227-08:00NGƯỜI THỢ XÂY CẤT<div id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7936">
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="color: blue;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7959"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7958" style="font-family: Times New Roman;"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7957" style="font-family: Calibri;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBUbWydHKQ3QA5seHam9liwj5OIUrz3vCEOs2jS3ubaVOXo4sVd58YDV0IL-qKGDaD53UsRbtpigl31TEBK_llRItneDBAs5vkrpvH_OedhPDFGU8WpOYudjXo0nyof0FuhtgIJVN4e3sZ/s1600/blog17.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="480" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhBUbWydHKQ3QA5seHam9liwj5OIUrz3vCEOs2jS3ubaVOXo4sVd58YDV0IL-qKGDaD53UsRbtpigl31TEBK_llRItneDBAs5vkrpvH_OedhPDFGU8WpOYudjXo0nyof0FuhtgIJVN4e3sZ/s640/blog17.jpg" width="640" /></a></span></span></span></i></span></div>
<span style="color: blue;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7959"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7958" style="font-family: Times New Roman;"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7957" style="font-family: Calibri;">
</span></span></span></i></span></div>
<div id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7936">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7959"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7958" style="font-family: Times New Roman;"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7957" style="font-family: Calibri;">Người thợ mộc già nọ làm việc rất
chuyên cần và hữu hiệu lâu năm cho hãng thầu xây cất nọ. Một ngày kia, ông ngỏ ý
với hãng muốn xin nghỉ việc về hưu để vui thú với gia đình. Tuy không còn có
đồng lương nhưng ông ta muốn nghỉ ngơi để an hưởng tuổi già.</span></span></span></i></span><br />
<a name='more'></a><span style="color: blue; font-size: large;"><i><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7959"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7958" style="font-family: Times New Roman;"><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7957" style="font-family: Calibri;">Hãng xây cất
cũng vô cùng luyến tiếc là sẽ thiếu đi một người thợ giỏi đã tận tụy nhiều năm.
Hãng đề nghị với ông cố gắng ở lại giúp hãng xây cất một căn nhà chót truớc khi
thôi việc. Ông ta nhận lời vì biết mình sẽ giải nghệ, cùng với sự miễn cưỡng,
ông ta làm việc một cách tắc trách qua quít, xây cất căn nhà với những vật liệu
tầm thường kém chọn lọc miễn có một bề ngoài đẹp đẽ mà thôi.<br clear="none" />Mấy tháng sau,
khi căn nhà làm xong, ông đuợc ông chủ hãng mời tới, đưa cho ông chiếc chìa khóa
của ngôi nhà và nói: "Ông đã phục vụ rất tận tụy với hãng nhiều năm, để tưởng
thưởng về sự đóng góp của ông cho sự thịnh vượng của hãng, hãng xin tặng ông
ngôi nhà vừa xây xong!"<br clear="none" />Thật là bàng hoàng. Nếu người thợ mộc biết là xây cất
căn nhà cho chính mình thì ông ta đã làm việc cẩn thận và chọn lựa những vật
liệu có phẩm chất hơn. Sự làm việc tắc trách chỉ có mình ông tự biết và nay thì
ông phải sống với căn nhà mà chỉ có riêng ông biết là kém phẩm
chất.</span><span id="yui_3_16_0_1_1415744216727_7977" style="background-color: yellow;">Câu chuyện này cũng
giống như chuyện đời của chúng ta. Chúng ta giống như người thợ già kia thường
tạo dựng một đời sống hào nhoáng, tạm bợ, đua đòi không chú trọng tới phẩm chất
của nó. Nhiều khi ngồi kiểm điểm những sự bê bối của mình trong quá khứ thì
chúng ta thấy mình đang phải cam chịu những hậu quả của nó. Đời là một công
trình kiến trúc do chính mình tạo nên. Đời sống hiện tại là kết quả của sự tạo
dựng trong quá khứ, đời sống ngày mai sẽ là kết quả của sự tạo dựng hôm nay. Hãy
xây dựng đời mình một cách đúng đắn.</span></span></span></i></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-65934183863355735522014-11-08T10:25:00.004-08:002015-02-11T18:01:48.355-08:00MIẾNG BÁNH MÌ CHÁY<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9JcrOwOG-kn4tpceN1G6waoa_zPlpwjvilB3x8EYL-E_h2HKgeoTqc9XF5bTRqv6Vqx9xRWUXDab1oyXFeWZ63NVFDuqG37JwqCs4xbiBbVCSEfUq2m598WmG9Bz-30VtekQeyVZwGZ0T/s1600/blog22.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg9JcrOwOG-kn4tpceN1G6waoa_zPlpwjvilB3x8EYL-E_h2HKgeoTqc9XF5bTRqv6Vqx9xRWUXDab1oyXFeWZ63NVFDuqG37JwqCs4xbiBbVCSEfUq2m598WmG9Bz-30VtekQeyVZwGZ0T/s1600/blog22.jpg" height="184" width="640" /></a></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;"><br /></span></i></span></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;">Khi
tôi còn là một đứa trẻ, mẹ luôn tất bật chuyện nấu nướng, dọn dẹp và
chuẩn bị chu đáo cho tất cả mọi người. Tối nọ, sau cả ngày lao động vất
vả, mẹ đặt đĩa trứng, xúc xích và những miếng bánh mì quá lửa lên trước
mặt ba tôi.</span></i></span><br />
<a name='more'></a></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, 'Times New Roman', serif;">Tôi
đã chờ đợi xem phản ứng của ba như thế nào, hẳn ông sẽ rất giận dữ. Tuy
nhiên, tất cả những việc ông làm là lấy bánh mì bị cháy, quệt bơ mứt,
ăn với xúc xích từng miếng một và mỉm cười với mẹ. Sau đó, ba quay sang
hỏi tôi hôm nay đi học thế nào.</span></i></span></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, 'Times New Roman', serif;">Khi
tôi đứng dậy vào phòng học bài, tôi nghe tiếng mẹ nói xin lỗi ba vì làm
bánh mì cháy. Và tôi sẽ không bao giờ có thể quên điều ba tôi nói: “Em
yêu à, anh rất thích những miếng bánh mì cháy”.</span></i></span></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, 'Times New Roman', serif;">Tối
muộn đó, ba vào giường hôn lên trán và chúc tôi ngủ ngon. Không kìm nén
được, tôi liền hỏi ba rằng: “Ba thực sự thích ăn những miếng bánh bị
cháy?”. Ba ôm tôi vào lòng và nói: “Mẹ của con đã phải làm việc rất vất
vả cả ngày và mẹ thực sự mệt, bên cạnh đó chỉ một chút bánh bị cháy
không bao giờ có thể làm tổn thương bất kỳ ai. Con biết không, trong
cuộc sống, còn có rất nhiều thứ không hoàn hảo và cả những con người
không hoàn hảo. Ba cũng không phải là người tốt nhất, có lúc ba đã quên
ngày sinh nhật của mẹ, quên những kỷ niệm giống như bất kỳ ai nhưng mẹ
con chưa bao giờ đòi hỏi hay trách móc gì cả”.</span></i></span></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, 'Times New Roman', serif;">Cái
mà tôi học được trong nhiều năm qua chính là biết chấp nhận những lỗi
lầm của nhau và vui mừng với những nét độc đáo của nhau. Chúng ta có thể
mở rộng bất kỳ mối quan hệ nào, thực tế sự thấu hiểu là nền tảng căn
bản cho mọi mối quan hệ bao gồm tình bạn, tình vợ chồng hay cha mẹ - con
cái. Đừng đặt chìa khoá hạnh phúc của bạn trong túi người khác, hãy giữ
nó cho mình nhé!</span></i></span></div>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i><span style="font-family: Times, 'Times New Roman', serif;">Sưu tầm trên Internet </span></i></span></div>
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span>
<div style="text-align: justify;">
<span style="color: blue; font-size: large;"><i>
</i></span><span style="font-family: Times, Times New Roman, serif;"><br /></span></div>
Unknownnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6882261378561111692.post-77104571239891868202014-11-01T16:06:00.001-07:002014-11-02T15:53:05.528-08:00TẢN MẠN VỀ HẠNH PHÚC VÀ CUỘC SỐNG<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxStRFyNMKvuuVbW3o6_dWPRI2qEoJfkqThXgjj5o16OtXGN0xtlZO5zTt3B5ek9JSLHg-yJ3ichPN5VLWQ9faCvBff0nMpF4AwrLls6ngsyrZEf5rx68nV-x-gspR5lJ2ZrHh8sk_3Rfc/s1600/blog22.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjxStRFyNMKvuuVbW3o6_dWPRI2qEoJfkqThXgjj5o16OtXGN0xtlZO5zTt3B5ek9JSLHg-yJ3ichPN5VLWQ9faCvBff0nMpF4AwrLls6ngsyrZEf5rx68nV-x-gspR5lJ2ZrHh8sk_3Rfc/s1600/blog22.jpg" height="478" width="640" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"><br /></span></i></span>
<br />
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2283">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;">Hạnh phúc là yêu thương, là trao tặng. Nó làm cho sự sống có ý nghiã.
Bởi toàn bộ cuộc sống trên trái đất là sự cộng sinh. Mỗi sinh thực vật
dường như đều được Tạo Hoá giao phó cho trách nhiệm là duy trì sự sống
chung cho tất cả.</span></i></span><br />
<a name='more'></a></div>
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2276">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Mỗi con bướm, mỗi con ong, mỗi con trùn, mỗi
con chim sẻ bé nhỏ, mỗi chiếc cây hoang dại, mỗi đoá hoa, mỗi cọng cỏ
mong manh...,chúng đều đang thực hiện trách nhiệm mang lại sự sống cho
muôn loài. Tất cả đều đang trao tặng. Không có bướm, không có o<span class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2287">ng,
không có những con chim, thì cũng không có quả thơm trái ngọt hiến
dâng. Không có cỏ xanh, thi cũng chẳng còn những đàn bò, và những ly cà
phê cũng không có sữa... </span></span></i></span></div>
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2289">
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2288">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;">
Bao nhiêu thú vật, chim muông, tôm cá...đã quằn quại đau đớn chết đi mỗi
ngày, bao nhiêu cây cối đã bị đốn hạ,,,, để nuôi sống loài người. Sự
trao tặng ấy là một hy sinh thảm khốc. </span></i></span></div>
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2290">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Con người đã nhận không
biết bao nhiêu là tặng phẩm cuả muôn loài. Trong cơ thể cuả ta có máu
thịt của bao nhiêu sinh vật đã chết cho ta được sống, ta đã ăn ngàn vạn
quả trái, cây lá... Nhưng mấy khi ta ý thức được về sự hy sinh, trao
tặng cuả muôn loài. Ta nhận lấy tất cả một cách nghiễm nhiên, không bao
giờ tri ân Trời Đất, không bao giờ tri ân những sinh vật, thực vật đã
nuôi sống, phục vụ mình. Ta khinh bỉ mạt sát thú vật, lạnh lùng vô cảm
trườc cỏ cây, tự cho mình lớn lao hơn tất cả mọi loài. Ta chỉ biết có
ta, chỉ có ta là quan trọng mà thôi. Mỗi ngày ta vẫn chỉ biết thương
xót, thở than cho chính mình, và tiếp tục vô ơn, vô cảm trước tất cả mọi
loài. Thậm chí, ta còn có những lúc quên khuấy công ơn cuả mẹ, cha,
thầy cô, hay bất cứ ai đã từng góp phần tạo dựng ra mình.</span></i></span></div>
<div class="">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Đừng
nghĩ đến việc những cá nhân có thể cứu vớt Trái Đất hay Nhân Loại. Đó là
điều hoang tưởng. Đó là việc cuả Tạo Hoá. Hãy chỉ cần biết ơn tất cả,
Hãy biết sống giản dị, khiêm tốn, cần kiệm, không hoang phí để biểu lộ
sự trân trọng cuả ta trước mọi tặng phẩm cuả muôn loài. Hãy biết tử
tế, thương yêu mọi điều, mọi vật chung quanh mình, hãy làm một mắc xích
nhỏ bé nhưng quan trọng, trong tỷ tỷ những mắc xích nhỏ bé và quan trong
khác cuả chuỗi sự sống bao la.</span></i></span></div>
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2305">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;"> Hãy nhận ra, hạnh phúc là yêu
thương và trao tặng. Nó làm cho sự sống có ý nghiã. Bởi toàn bộ cuộc
sống trên trái đất là sự cộng sinh. Bởi đó chính là thái độ tri ân cuả
ta đối với đồng loại và tất cả mọi loài.</span></i></span></div>
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2291">
<span style="color: blue;"><i><span style="font-size: large;">Sưu tầm từ Facebook của chị Trăng Sao</span></i></span></div>
</div>
<div class="" id="yui_3_16_0_1_1414882849928_2292">
</div>
Unknownnoreply@blogger.com